Bạch Thành Lâm thở sâu, ánh mắt liếc nhìn bốn phía.
Trong đó không thiếu gương mặt quen, nhưng ông rất biết điều, không chủ động đi lên bắt chuyện.
Lúc trước ông cũng từng đi tìm những người này, đáng tiếc là đều từ chối.
Trong trường hợp long trọng như vậy, cần gì phải tự rước nhục nhã chứ?
“Giám đốc Trần vẫn chưa đến, chúng ta qua bên kia ngồi một lát.”