Đưa mắt nhìn Thạch Thừa Vận chật vật rời đi.
Bầu không khí trên ghế dài hơi yên tĩnh đến quỷ dị.
Tất cả mọi người đều nhìn về phía Đường Tụng đứng nơi đó.
Bên tai chỉ có tiếng âm nhạc đinh tai nhức óc, và những tiếng reo hò ầm ĩ.
Lục Vân Phàm yết hầu giật giật, cảm giác mình đúng là tai bay vạ gió.