“Kim Mỹ Nga?”
Đây là cái tên vừa quen thuộc vừa xa lạ.
Trong ký ức của Đường Tụng, cũng với quá trình chơi game của hắn, hắn chưa từng gọi đối phương bằng cái tên này.
Ban đầu là ‘cô Kim’, sau đó là ‘thư ký Kim’.
Liễu Bảo Nguyệt thấy hắn không nói gì, liền nhíu mày, dùng bắp chân đánh lên người hắn.