“Tôi đi đây, nhớ bảo Lỵ Lỵ ăn sáng, tối qua cô ấy rất mệt.” Đường Tụng vỗ vỗ mông Lý Mộc Tuyết, rồi đứng lên đi ra ngoài.
“Có thể hôn em một cái không.” Lý Mộc Tuyết há miệng, cuối cùng vẫn không dám nói ra.
Chẳng may Đường Tụng từ chối thì sao?
Đưa mắt nhìn Đường Tụng rời đi.
Lý Mộc Tuyết lưu luyến không rời mà thu hồi ánh mắt, trong đầu toàn là đũa phép tối hôm qua.