Phim kết thúc.
Đèn sáng lên.
Đổng Ngọc Ngôn vội vàng sửa sang quần áo, sờ lên gương mặt nóng bỏng của mình.
Ánh mắt nhìn về phía Đường Tụng tựa như muốn chảy ra nước.
Từ Tình thì hơi thất thần, không biết đang suy nghĩ cái gì, luôn cảm giác như vẫn còn có một bàn tay đang ôm eo mình.