Không để ý đến nàng từ chối, trực tiếp kéo nàng ngồi xuống ghế.
“Mấy ngày không gặp, hình như em lại sợ người lạ à?” Đường Tụng ôm lấy eo nàng, lại nháy mắt với nàng mấy cái: “Hai ngày gần đây hơi bận, không quan tâm đến wechat, em không giận tôi chứ?”
Trầm Ngọc Đình cúi đầu xuống, trong mắt hiện lên chút giãy dụa, nhỏ giọng nói: “Không có, tôi vừa mới nhập chức, quả thực tương đối bận.”
Đường Tụng nắm ngón tay thon dài trắng nõn của nàng, nhẹ nhàng vuốt ve: “Công ty còn chưa chính thức bắt đầu kinh doanh chuỗi mắt xích, vẫn chưa đến lúc bận, em cần chú ý nghỉ ngơi.”
Điểm vui sướng + 1.