Thấy Đổng Ngọc Ngôn tức đến thở hổn hển.
Lưu Húc cười khẽ một tiếng, thản nhiên nói: “Đồng nghiệp đùa giỡn với nhau mà thôi, quản lý Đổng nghiêm túc như vậy làm gì.”
“Đúng vậy đúng vậy, mọi người chỉ đùa thôi mà.”
“Ha ha, quản lý Đổng cố lên ha!”
Đổng Ngọc Ngôn thở sâu, cố gắng bình tĩnh lại.