TRUYỆN FULL

[Dịch] Thần Cấp Đại Ma Đầu

Chương 989: Còn Con Nào Dám Chạy (1)

"Đáng giận, nhân loại này nắm giữ nhược điểm của Nham Thạch Cự Nhân chúng ta."

"Làm sao có thể? Tuy linh hồn chính là nhược điểm của Nham Thạch Cự Nhân chúng ta, nhưng công kích tinh thần bình thường muốn lay đụng đến linh hồn bọn ta quả thực là chuyện không thể nào."

"Đúng vậy, vì vượt qua cái nhược điểm này mà chúng ta đã tu hành không biết bao nhiêu."

"Chỉ có thể nói tên nhân loại này có linh hồn cực kỳ mạnh mẽ, cho dù là linh hồn của Nham Thạch Cự Nhân cũng vẫn kém rất rất xa."

"Mau trốn, không thể liều chết với nhân loại này, nếu không chúng ta nhất định sẽ bị diệt toàn quân."

"Lập tức trở về trụ sở, bẩm báo chuyện này cho trưởng lão."

Nhìn thấy mấy chục con Nham Thạch Cự Nhân bị diệt sát cùng một lúc, Linh Hồn Chi Hỏa đều bị dập tắt, từng con Nham Thạch Cự Nhân còn sống sót đứng ở nơi xa đều lộ ra thần sắc vừa kinh vừa sợ.

Chúng nó cũng cảm nhận được sự chênh lệch giữa hai bên, Hạ Bình nắm giữ bí thuật công kích tinh thần lực, đây quả thực là khắc tinh của tộc chúng nó, tiếp tục đánh nữa chỉ sẽ chết oan chết uổng.

Sưu!

Trong nháy mắt, chúng nó quyết định thật nhanh, bàn chân lớn bước đi, xoay người chạy.

Bời vì thân thể những Nham Thạch Cự Nhân này quá lớn, cao đến trăm mét, một khi chạy thì người bình thường căn bản không đuổi kịp được, mấy hơi thở liền chạy xa hơn mười dặm.

Trong chớp mắt, chúng nó liền biến mất trong mắt của mọi người.

"Không thể nào, Nham Thạch Cự Nhân cứ bị dọa sợ chạy như vậy?"

Đám yêu quái bốn phía vốn đang chạy trốn nhìn thấy loại tình huống này, mỗi một con yêu đều nhìn trợn mắt há hốc mồm, chúng nó đều không nghĩ tới Nham Thạch Cự Nhân truy sát mình đến mức trời cao không đường chạy, địa ngục không cửa vào, sau khi gặp được Hạ Bình lại tan tác, bị dọa đến té cứt té đái.

Trong lúc đó chúng nó còn tưởng rằng đang xảy ra ảo giác gì đó.

"Các vị khỏe."

Hạ Bình tiến lên, chào hỏi đối với những yêu quái ở đây: "Hiện tại những vướng bận Nham Thạch Cự Nhân đã xéo đi hết, bây giờ chúng ta có thể hảo hảo nói chuyện."

"Nói cái rắm!"

Một con yêu quái chửi ầm lên, nó không có gì để nói với nhân loại, gặp mặt không quyết đấu sinh tử đã xem như có quan hệ tốt đẹp, làm sao có thể nói chuyện, đây không phải là đang nhục mạ sao?

Không để nó nói xong câu, Hạ Bình nắm vào trong hư không một cái, giữa không trung ngưng tụ ra một bàn tay cương khí lớn, như là Như Lai Phật bắt Tôn Hầu Tử, bắt lại con yêu quái này trong nháy mắt.

Ầm!

Lúc này con yêu quái đó bị hung hăng đập xuống đất như phá bao tải, cứ thế đập ra một cái hố sâu, da thịt nổ tung, thất khiếu chảy máu, hiển nhiên là bị thương nặng.

"Ngươi mới vừa nói cái gì, thính lực của ta không được tốt cho lắm, ngươi có thể lặp lại lần nữa thử một chút?" Hạ Bình cười tủm tỉm nhìn con yêu quái bị đánh đến gần chết bên chân, tựa hồ không mang theo bất kì sát khí gì.

"Ta, ta!"

Con yêu quái kia bị đau đến mức không nói ra lời, cảm thấy thần kinh toàn thân như bị con kiến cắn xé, phảng phất rơi vào cực hình xưa nay chưa từng có.

Nhìn thấy ánh mắt bình tĩnh này của Hạ Bình, lúc này liền khiến nó hoảng sợ đến mức chảy nước tiểu, như là bị tử thần để mắt đến, trong lúc này nó không dám nói ra lời kiên cường gì nữa, sợ bị Hạ Bình dùng một bàn tay xử lý.

"Ngươi muốn chạy trốn đến chỗ nào?"

Sưu một tiếng, thân hình Hạ Bình lấp lóe, xuất hiện đến trước mặt một con Thỏ Yêu muốn lén lén lút lút chạy trốn trong nháy mắt, dùng một tay cầm nàng lên, để cho nàng giãy dụa không ngừng giữa không trung.

"A a a, nhân loại Đại Ma Vương, thả ta ra, nhanh thả ta ra."

Thỏ Linh Lung tức giận đến mức đỏ bừng cả khuôn mặt, giãy dụa không ngừng, nhưng cương khí của Hạ Bình thẩm thấu vào thân thể nàng trong nháy mắt, lúc này làm tan rã yêu lực trên người nàng, khiến cho nàng không có bất kì lực lượng nào.

Nàng bi phẫn tới cực điểm, bị nhân loại này xách ở giữa không trung như thế, đây quả thực là sỉ nhục lớn lao đối với Thánh Nữ Thỏ Tộc.

"Tốc độ thật là nhanh."

Thanh Loan ở bên cạnh cũng giật nảy cả mình, vừa rồi Thỏ Linh Lung ở ngay bên cạnh mình, nhưng chờ lúc Hạ Bình đến đây nàng mới phát hiện hắn đến.

Nhưng lúc này đã quá muộn, Thỏ Linh Lung bị nhân loại này cầm lên ngay lập tức.

"Thanh Loan tỷ tỷ, cứu ta."

Thỏ Linh Lung cầu cứu.

"Nhân loại, buông nàng ra."

Thanh Loan hét lớn một tiếng, dơ bàn tay trắng nõn đánh đến, như là bạch ngọc ngưng chi, nhìn đẹp đẽ dị thường, lại ẩn chứa uy thế khủng bố, toàn bộ không khí như bị một cái tay này đánh nổ.

Dù cho hiện tại nàng tổn thất năm phần lực chiến đấu, nhưng dựa vào huyết mạch thần thú, lực lượng cùng tốc độ của nàng đều mạnh hơn yêu thú bình thường, chiếm lấy ưu thế áp đảo.

Đối mặt với một chưởng này, Hạ Bình lại không tránh không né, vận chuyển Bắc Minh Hộ Thể Công, bốn phía thân thể ngưng tụ ra một tầng năng lượng che đậy thật lớn ngay lập tức, như dòng nước chuyển động.

Đông!

Một chưởng kim cương này hung hăng đập vào trên người Hạ Bình, bộc phát ra âm thanh chấn động nổ tung, như là thần chung mộ cổ, không khí bốn phía đều xảy ra nổ tung liên tiếp, nổ tung từng khúc.