TRUYỆN FULL

[Dịch] Thần Cấp Đại Ma Đầu

Chương 985: Người Khổng Lồ Nham Thạch (2)

"Không được, gã khổng lồ Nham Thạch này quá mạnh mẽ."

"Lực lượng vượt qua chúng ta nhiều lần, thậm chí độ cứng của thân thể cũng cực kì khủng khiếp, công kích của chúng ta không thương tổn được gã khổng lồ Nham Thạch này một chút nào, thế thì còn đánh như thế nào?"

"Quá không may, rõ ràng chúng ta cẩn thận từng li từng tí, nhưng mà thế nào lại còn bị bọn người khổng lồ Nham Thạch này phát hiện."

Sắc mặt của Quạ Đen Vận Rủi, Kim Chúc Hổ, Khổng Lồ Ba Mắt và những yêu quái khác đều vô cùng khó coi, chúng nó cũng không nghĩ tới thời gian tiến vào Không Gian Thí Luyện này không được mấy ngày, lại gặp phải Vận rủi như này.

Tiếp tục như vậy nữa, không có chờ chúng nó tấn thăng đến Yêu Vương cảnh, cũng đã chết oan chết uổng.

"Thanh Loan tỷ tỷ."

Thỏ Linh Lung hết sức lo lắng, nàng không khỏi nhìn lấy Thanh Loan đang ở bên cạnh, trước đó bởi vì gã khổng lồ Nham Thạch tập kích, dẫn đến Thanh Loan cũng phải chịu thương tổn không nhỏ, thực lực mười phần giờ cũng không còn năm phần.

"Đừng lo lắng."

Cho dù ở dưới tình huống nguy hiểm như vậy, Thanh Loan vẫn duy trì tỉnh táo tuyệt đối: "Chiến đấu chính diện, chúng ta không phải là đối thủ của những gã khổng lồ Nham Thạch này, nhưng mà hình thể của đối phương to lớn, không cách nào xuyên qua trong địa hình phức tạp."

"Nếu như chúng ta ẩn nấp vào bên trong sơn động của những ngọn núi này, có thể chúng nó không phát hiện ra hành tung của chúng ta."

Nàng cho rằng chiến đấu chính diện không có phần thắng, nhưng mà chạy trốn vẫn là có phần thắng.

"Trốn đi!"

"Nói không sai, chia thành nhóm nhỏ, dù cho đám khổng lồ Nham Thạch kia lợi hại như thế nào, cũng không giết được toàn bộ chúng ta."

"Nếu như vận khí tốt, là có một phần người trong chúng ta có thể sống sót."

"Vậy thì tốt, chúng ta mỗi người đi một ngả ở ngay chỗ này đi, chúc các vị may mắn."

Nghe đến mấy câu này, yêu quái chung quanh đều liếc mắt nhìn nhau, đều đã nhìn ra thoái ý của lẫn nhau, biết được tiếp tục dựa vào nơi hiểm yếu chống lại, đấy cũng là một con đường chết.

Còn không bằng chia thành tốp nhỏ, như vậy chúng nó còn có một phần yêu quái có thể còn sống sót.

Vèo!

Trong nháy mắt, những yêu quái này đều chạy đi hướng phía bốn phương tám hướng.

Có con trốn một bên Hướng Đông.

Có con trốn một bên hướng tây.

Có con trốn một bên hướng bắc.

Có con trốn một bên Hướng Nam.

Mà hai con Thỏ Linh Lung và Thanh Loan thì lại trốn một bên Hướng Đông, trong lúc nhất thời toàn bộ yêu quái chạy trốn hướng bốn phương tám hướng.

Hành động như vậy, cũng làm cho những người khổng lồ Nham Thạch này có hơi không kịp trở tay.

Nhưng mà hành động như thế này cũng triệt để chọc giận người khổng lồ Nham Thạch.

"Thứ đồ con kiến hôi còn muốn trốn thoát sao? Quả thật là đang nằm mơ!"

"Cùng tiến lên, vây quanh bốn phương tám hướng, một con yêu quái cũng đừng hòng chạy trốn."

"Giết bọn nó!"

Từng gã khổng lồ Nham Thạch kêu lên tiếng rống giận dữ, rung trời động đất, chúng nó cũng tách ra hành động, đuổi theo phía những yêu quái đang chạy trốn này, có loại cảm giác không chết không thôi.

Dáng người của chúng nó cực bự, một bước là vượt qua vài trăm mét, căn bản không phải tốc độ của yêu quái thông thường có thể sánh được.

Thời gian trôi qua mấy hơi thở, lại có gã khổng lồ Nham Thạch đuổi kịp một số yêu quái đang chạy trốn, nhất thời lập tức ra tay chụp chết mấy con yêu quái.

"Đừng quay đầu, chạy!"

Thanh Loan mặt không biểu tình, phần lưng sinh ra hai cánh, không ngừng rung động, mang theo Thỏ Linh Lung nhanh chóng chạy trốn, đơn giản thật giống như một chiếc phi cơ Tốc độ Siêu m, cho dù là người khổng lồ Nham Thạch cũng không đuổi kịp.

Nhưng mà thời điểm lúc các nàng vọt tới ven rừng cây, lại là hoảng sợ kêu to một tiếng, bởi vì các nàng cảm giác được mấy luồng khí tức mạnh mẽ mai phục ở ven rừng cây, dường như đang ôm cây đợi thỏ.

"Xong, chẳng lẽ là đám người khổng lồ Nham Thạch đáng giận kia mai phục chúng ta hay sao?" Thỏ Linh Lung nhất thời cảm thấy tuyệt vọng một trận.

Thanh Loan cũng sẵn sàng bày trận đón quân địch.

Nhưng mà đợi lúc các nàng thấy rõ ràng thân ảnh mai phục ở ven rừng cây, Thỏ Linh Lung không nhịn được kêu lên, nàng kinh ngạc còn nhiều hơn so với những lần kinh ngạc của cả đời này gặp được: " Đại Ma Vương Nhân Tộc Hạ Bình!"

"Nhân Tộc Hạ Bình? !"

Nghe được thanh âm của Thỏ Linh Lung, những con yêu quái vẫn đang chạy trốn kia cũng phải giật mình trong nháy mắt, cũng không lo được chính mình đang bị người khổng lồ nham thạch truy sát, mỗi người đều nhìn về phía phương hướng của Thỏ Linh Lung.

So sánh với uy hiếp của Người khổng lồ nham thạch, uy hiếp của Nhân Tộc Hạ Bình hiển nhiên càng quan trọng hơn.

"Cmn, thật đúng là Nhân Tộc Hạ Bình, tên này dù cho hóa thành tro ta cũng nhận ra." Quạ Đen Vận Rủi hét rầm lên, tròng mắt cũng kém chút trừng ra, nhìn chằm chằm Hạ Bình ở nơi xa.

Kim Chúc Hổ, Khổng lồ ba mắt và những Thiên Kiêu Yêu Tộc khác cũng thay đổi sắc mặt.

"Đến tột cùng là xảy ra chuyện gì? Đây không phải là Không Gian Thí Luyện của Yêu Tộc chúng ta sao? Nhân loại đến cùng làm sao có thể vào được?"

"Không khoa học a, chẳng lẽ đây là một phần của nội dung thí luyện, đây chỉ là ảo giác hay sao?"

"Ảo giác cmn, gã này chính là Hạ Bình, ảo giác làm sao có thể chân thật như thế."