Việc này là ý nghĩ tà ác tới cỡ nào, hành vi vô sỉ tới cỡ nào!
Thì ra là thế, chúng nó xem như đã hiểu rõ vì sao nhân loại này dám làm ra chuyện coi trời bằng vung như thế, thì ra là dã tâm bừng bừng, muốn cướp đi Công Chúa Nhân Ngư, gạo nấu thành cơm, tạo thành chuyện gạo nấu thành cơm, bức bách Nhân Ngư Vương Thừa nhận địa vị mình.
Từ đó nhân loại này lập tức sẽ thừa cơ hội này, tiến vào Vương Quốc Nhân Ngư nắm quyền lực trung tâm, nắm giữ quyền hành Vương Quốc Nhân Ngư, ở Vô Tận Hải chiếm cứ một chỗ cắm dùi, việc này là kế hoạch tà ác tới cỡ nào đây.
Nếu thật đã bị tên nhân loại này thành công mà nói, như vậy sau này Vô Tận Hải ngày sau nghe ai, vậy cũng thật nói không thể biết được.
Hiện giờ cũng không phải chuyện liên quan đến sự tình tánh mạng nhân loại trên mười hòn đảo, mà chính là liên quan tới chuyện lớn của vô số Chủng Tộc sinh sống ở Vô Tận Hải, một khi truyền ra, đây tuyệt đối là chuyện kinh động biển.
Trong lúc nhất thời, chúng nó cũng bị miên man bất định, bị chấn trụ triệt để.
Ngay cả Hải Bằng cũng bị trợn mắt hốc mồm, không biết mình nên nói cái gì.
"Được rồi, cũng không nói nhảm với các ngươi thêm nữa." Hạ Bình khoát khoát tay, "Tóm lại chuyện này đến đây là kết thúc, các ngươi nhanh chóng đi về nhà của chính mình, nếu là còn dám đạp vào mặt đất làm nhiều việc ác, ta lập tức sẽ tự tay diệt các ngươi."
Hắn đằng đằng sát khí.
Nói xong, hắn quay người lập tức rời đi, vèo một tiếng, nhảy đến giữa không trung, lập tức đã bị Nguyệt Thần hào trên bầu trời hút đi vào, tiến vào trong phi thuyền.
Một giây sau, phi thuyền bước nhảy không gian, rất nhanh chóng lập tức biến mất trên Lan Hoa đảo.
Giờ phút này, dưới hòn đảo, một vị trí vắng vẻ hắc ám, thình lình xuất hiện hai ba vị Hải Yêu Vương, ánh mắt của chúng nó lạnh lẽo, nhìn chằm chằm vị trí phi thuyền của Hạ Bình biến mất.
"Làm sao bây giờ? Chúng ta không ra tay sao?"
Có một con Hải Yêu Vương nhìn chằm chằm vào bóng lưng rời đi của Hạ Bình, sắc mặt âm trầm, chúng nó đều là cận vệ phụ trách bảo hộ những Vương tử Hải Yêu này, mục đích là không để chúng nó xuất hiện chuyện bất trắc gì.
"Không thể ra tay, tiểu tử này dám can đảm một mình một ngựa đến đây, nhất định có chỗ ỷ lại, mà chiếc phi thuyền kia, có thể giết Vương giả, chẳng lẽ các ngươi không có cảm giác được sao? Hệ thống vũ khí ở trên, một mực đang khóa chặt chúng ta, dám can đảm vọng động, tất nhiên sẽ lọt vào đả kích nhanh như sấm sét." Một vị Yêu Vương khác trầm giọng nói, nó cảm nhận được chiếc phi thuyền kia có uy hiếp trí mạng đối với mình.
Chính là có chiếc phi thuyền kia tồn tại, chúng nó mới không dám hành động thiếu suy nghĩ.
"Ghê tởm nhất vẫn là, trên người của nhân loại này còn mặc phòng hộ phục xuyên Vũ Trụ, Vương giả cao cấp tự mình ra tay, cũng không giết được hắn, đơn giản chính là con nhím đánh mãi không chết."
"Đúng a, ảnh Yêu Vương trước đó trên chiến trường đã từng ám sát hắn một lần, một kích toàn lực, tên này vẫn là nhảy nhót tưng bừng, phòng hộ phục vũ trụ này thật sự là quá phạm quy, căn bản là không hợp lý."
"Đánh không chết hắn, còn có phi thuyền ở bên cạnh nhìn chằm chằm, chúng ta hành động thiếu suy nghĩ mà nói, Yêu Vương chúng ta có lẽ không có việc gì, nhưng mà các vương tử ở chỗ này chỉ sợ đều phải chết."
"Tiểu tử này cũng biết nặng nhẹ, tuy chỉ xử lý một số thị vệ tinh nhuệ, nhưng mà Vương Tử thân phận tôn quý lại không giết chết, chỉ vẻn vẹn trọng thương, không có vạch mặt triệt để với chúng ta."
"Nhiệm vụ của chúng ta còn phải bảo vệ an nguy của các vương tử, không thể chơi cứng với tên nhân loại này."
"Hi vọng lần này làm cho các vương tử cũng biết nặng nhẹ một chút, sau này không cần tùy tiện đi vào thế giới lục địa, đây chính là thế giới cực kỳ nguy hiểm."
Rất nhiều Yêu Vương đều nghị luận ầm ĩ, núp trong bóng tối, cũng không có ra ngoài.
Nhìn thấy Hạ Bình rời đi, trong lúc này rất nhiều Hải Yêu cũng thở dài một hơi, may mắn là tên nhân loại này không có đại khai sát giới, nếu không mà nói đoán chừng chúng nó cũng sẽ chết ở dưới tay của tên nhân loại này.
"Tên nhân loại Đáng giận này!"
Lúc này, Đại Vương Tử của Hải Long tộc Hải Bằng gào thét một tiếng:
“Ta sẽ không tha cho hắn, tuyệt đối không tha mạng cho hắn."
Nó tức giận tới cực điểm, đời này cũng chưa từng nhận qua sỉ nhục to lớn tới như vậy, bị đánh thành bộ đức hạnh này, còn bị nhục nhã trước mặt mọi người, quả thật là đánh bồm bộp vào cái bản mặt của nó.
Nếu như chuyện này lan truyền về Hải Long tộc mà nói, nó lập tức sẽ trở thành Thiên trò cười, sau này ra đường đoán chừng cũng phải bị người khác chỉ trỏ.
"Đại Vương Tử, nhỏ giọng một chút, nếu như nhân loại kia không có đi xa, lại trở về nghe được lời nói của ngươi, vậy thì hỏng bét." Có Hải Yêu nhỏ giọng nhắc nhở, nó cẩn thận từng li từng tí nhìn quanh khắp bốn phía, sợ nhân loại tà ác này lại tiếp tục trở về, khi đó chúng nó chỉ sợ cũng không có vận khí tốt như vừa rồi vậy.
"Nói nhỏ bà nội mày!"
Đại Vương Tử của Hải Long tộc Hải Bằng tức điên đến cái mũi cũng sắp bốc khói:
“Cmn có phải ngươi đã bị nhân loại kia làm cho sợ mất mật rồi hay không? Cái thằng kia cũng đã chạy, làm sao có thể quay trở lại? Ngươi thật là người sống không có gan!"