Dù sao hắn có được lực lượng hình xoắn ốc, đây là quyền pháp Thánh Nhân, vượt cấp khiêu chiến đó là chuyện bình thường.
Mà hiện tại đã thăng lên đến Tông Sư tầng sáu, Tông Sư tầng tám bình thường căn bản không thể là đối thủ của hắn, trừ khi là tu luyện giả Tông Sư tầng chín đỉnh phong mới có tư cách đánh một trận với mình.
Tên Kình Chiến Thiên này có thể tiếp một quyền của hắn mà không chết đã rất không đơn giản, đủ để chứng minh thực lực của đối phương.
Nhưng loại lời này rơi vào tai những yêu quái khác lại là kiêu ngạo đến muốn mạng.
Phải biết, Kình Chiến Thiên là nhân vật bậc nào ở Vô Tận Hải, chính là Vương Tử Kình Ngư tộc, có thiên phú cực mạnh, dựa vào thiên phú chủng tộc mà hoành hành bá đạo, cơ hồ không người là đối thủ.
Nhưng mà thiên kiêu chi tử, hạt giống Vương Giả giống như vậy, ở trong mắt nhân loại này chỉ được xem như có chút bản lĩnh, tiếp một quyền mà không chết? !
Cho dù là xem thường người khác cũng phải có cái giới hạn chứ!
Rất nhiều Hải Yêu đều trợn mắt lên giận dữ nhìn Hạ Bình, quả thực hận không thể ăn sống tên nhân loại này.
Mặc dù bây giờ Kình Chiến Thiên mất mặt, nhưng Kình Chiến Thiên cũng là yêu quái trong Hải Yêu tộc, nó mất mặt thì tương đương với toàn bộ chủng tộc đại dương đều mất mặt, quả quyết không thể chịu đựng.
"Nhân loại, Kình Chiến Thiên chỉ có chút bản lĩnh, vậy ta thì như thế nào? !" Hưu một tiếng, lúc này Vương Tử Chương Ngư tộc Chương Minh nhảy ra.
Trong nháy mắt, tám cánh tay của nó vung vẩy tới, mỗi một cánh tay đều cầm một thanh bảo đao chém sắt như chém bùn.
Mỗi một chuôi bảo đao này đều không đơn giản, đều dùng hàn thiết biển sâu cùng với vô số tài liệu quý hiếm phụ trợ, được thợ rèn Tông Sư rèn đúc bảy bảy bốn mươi chín ngày mới thành.
Có thể nói, tám chuôi bảo đao này vô cùng khủng bố, đều phù hợp lực lượng của Chương Ngư tộc, chém ra một đao, đao khí tung bay, cho dù là một tòa núi nhỏ cũng sẽ bị tách ra thành hai nửa.
Chương Minh không khách khí chút nào, ngay lập tức khai triển chém giết đối với Hạ Bình, sử dụng đao pháp Chương Ngư tộc—— Càn Khôn Bát Đao Lưu!
Hưu hưu hưu! ! !
Trong thời gian cực ngắn, tám chuôi bảo đao chém giết đến, tám đạo đao quang khủng bố tấn công đồng thời, không gì không phá được, như muốn hung hăng chém mảnh đất lớn này thành hai khúc.
"Thật mạnh!"
Đồng tử rất nhiều Hải Yêu đều co vào, từng yêu đều cảm thấy rung động đối với chiến lực của Vương Tử Chương Ngư tộc, cho dù ở trong rất nhiều Hải Yêu, Chương Ngư tộc cũng được coi là chủng tộc có lực chiến đấu cực mạnh.
Trên người nó có tám cánh tay, trình độ linh hoạt của mỗi một cánh tay đều không kém tay nhân loại.
Hiện tại tám cánh tay này đồng thời vung vẩy, quả thực là tương đương với tám người đối phó với Hạ Bình, có thể đỡ được một đao, hai đao, nhưng chưa hẳn có thể đỡ nổi năm đao, tám đao!
Đây chính là chỗ kinh khủng của Chương Ngư tộc, tám đao hung hăng chém xuống, chỉ cần trúng một đao thì sẽ phải chết không thể nghi ngờ.
"Đao pháp không tệ."
Con mắt Hạ Bình lộ ra một tia hàn quang, hắn cũng nhìn ra được thực lực của Chương Minh này không tầm thường, đạt tới cảnh giới Tông Sư tầng tám đỉnh phong, chỉ còn thiếu một bước liền có thể thăng lên đến Tông Sư tầng chín.
Một thân tu vi đao đạo của nó đạt tới cảnh giới xuất thần nhập hóa, đoán chừng thời gian nó đắm chìm trong tu luyện đao đạo ít nhất phải hai ba mười năm, mỗi ngày đều khắc khổ tu luyện, tuyệt đối không lười biếng.
Sử dụng mỗi một đao đều như cánh tay kéo dài, vô cùng linh hoạt, thậm chí không có bất kỳ động tác vô vị lãng phí sức lực nào, như là một vị bác sĩ ngoại khoa tài giỏi đang phẫu thuật chuẩn xác cho một ca ngoại khoa.
Mà đối phương có tám cánh tay, thiên phú kinh người, nhân loại bình thường gặp phải gần như không thể đối đầu, chênh lệch quá lớn.
Thiên phú thế này như là thần thông võ đạo ba đầu sáu tay trong truyền thuyết.
Nhưng mà cho dù lợi hại như thế nào Hạ Bình cũng không để vào mắt, chênh lệch rất xa với hắn, sau khi được thấy quyền pháp Thánh Nhân thì cái gọi là đao pháp chồng chất lỗ hổng.
Thậm chí hắn căn bản không cần né tránh.
Bắc Minh Hộ Thể Công!
Hạ Bình bước ra một bước, hóa tròn hai tay, cương khí mạnh mẽ bạo phát ra từ mười vạn tám ngàn cái lỗ chân lông, hình thành một cái khiên khí cực lớn trong nháy mắt, bao phủ toàn thân.
Đồng thời sau lưng của hắn tựa hồ cũng dâng lên một con Côn Bằng cực lớn, ngao du trong hư không, lúc lắc cái đuôi không ngừng, dẫn đến sóng gió ngập trời trong hư không, rung động ầm ầm.
Phanh phanh phanh! ! !
Nói thì chậm mà xảy ra thì nhanh, công kích của Chương Minh đánh tới trong phút chốc, tám đạo đao quang khủng bố bổ hung hăng ở trên cái khiên khí, nhất thời phát ra tiếng vang ầm ầm, như là bổ vào sắt thép, tóe lên một đống tia lửa.
Nhưng mặc cho công kích như thế nào, khiên khí này vẫn che đậy rất kiên cố, không thể rung chuyển.
Cái gì? !
Chương Minh giật nảy cả mình, nó phát hiện bảo đao của mình bổ vào khí công phòng ngự của Hạ Bình lại không có cách nào tạo thành bất cứ thương tổn gì đối với tên nhân loại này, tựa hồ ở trong trạng thái phòng ngự tuyệt đối.
Thậm chí tám cánh tay nó đều truyền đến vrun lên, bị khí công phòng ngự này truyền đến lực phản chấn đáng sợ, chấn động khiến bảo đao trong tám cánh tay nó suýt chút nữa bay ra ngoài.