"Vương Khang, con cháu Vương gia ngươi xương cốt mềm, mất đi huyết tính, không có nghĩa là Phan gia chúng ta cũng như thế." Phan Đạt nhất thời liền có chút không vui, cho rằng Vương Khang đang kỳ thị.
Vương Giả còn lại cũng gật gật đầu, từng người bọn họ đều không vui khi nghe được có người nói con cháu gia tộc mình là người tham sống sợ chết, cái này có thương tổn cực lớn đối với danh dự của bọn hắn.
"Ta, ta không có ý tứ này."
Vương Khang biệt khuất tới cực điểm, cơ hồ phiền muộn đến mức muốn hộc máu, lúc trước tất cả Vương Giả đều đang nhằm vào Hạ Bình, hiện tại thế nào lại bắt đầu nhắm vào mình, vì sao bỗng nhiên xảy ra biến hóa như thế này.
"Không cần biết ngươi có ý tứ gì."
Hạ Bình khoát khoát tay:
“Tóm lại là các ngươi trở về đi, ta sẽ giải quyết chuyện này."
"Coi như nhân loại trên những hòn đảo đó bị xử lý toàn bộ ta cũng sẽ báo thù rửa hận cho họ."
"Đương nhiên, đám kia yêu quái cũng không có can đảm dám giết nhân loại."
Hắn ra lệnh đuổi khách.
Rất nhiều Vương giả cũng không có cách nào, từng người chóng mặt rời khỏi.
Sau khi nhìn thấy mọi Vương Giả nhân loại rời khỏi, Tô Cơ với Giang Nhã Như đi đến từ bên trong.
Sắc mặt Tô Cơ cổ quái nhìn Hạ Bình:
“Ngươi cứ như vậy lừa gặt được bọn hắn khỏi?"
"Thủ đoạn nhỏ mà thôi, chủ yếu là bọn họ biết dùng thân phận Vương Giả căn bản không ép phục ta được, ở Cự Nhân đảo cũng không làm gì được ta cho nên mới bất đắc dĩ rời khỏi mà thôi."
Hạ Bình thản nhiên nói.
"Nhưng mà ngươi dự định đối phó với chuyện này như thế nào?" Giang Nhã Như hiếu kỳ hỏi, nàng cảm thấy nếu như không giải quyết được chuyện này thì những Vương Giả nhân loại kia sớm muộn sẽ lại đến.
Dù sao đây chính là Vương Giả, tồn tại chí cao vô thượng ở thế giới nhân loại, nếu như đợi ở trong Viêm Hoàng Tinh Cầu thì căn bản không có tư cách nhìn thấy đại nhân vật đỉnh phong như thế này.
Nhưng bây giờ Hạ Bình đối mặt nhân vật như vậy thế mà lại không sợ hãi chút nào, trò chuyện vui vẻ, cái này rất là ghê gớm.
Tông Sư bình thường nhìn thấy Vương giả đã bị dọa đến mức run chân từ sớm, đâu còn dám nói ra những những lời này với Vương Giả.
"Đối phó thế nào sao?"
Hạ Bình sờ sờ cằm:
“Đầu tiên đi gặp một lần với tên gọi là Vương Tử Hải Long tộc, thuận tiện cho hắn một món quà lớn, dạy bảo hắn cái gì gọi là đạo lý làm người."
Cái gì? !
Giang Nhã Như sững sờ:
“Ngươi dự định đến căn cứ tạm thời của Vương Tử Hải Long tộc? Điên sao? Nơi đó là đầm rồng hang hổ, nếu đi qua thì chỉ sợ không về được."
Ánh mắt nàng nhìn Hạ Bình thật giống như nhìn một người điên.
Tô Cơ cũng không nghĩ tới Hạ Bình còn có loại ý nghĩ điên cuồng này.
"Đối với ngươi thì đó là đầm rồng hang hổ, đối với ta thì đó chỉ là hậu hoa viên nhà mình thôi, muốn đến thì đến muốn đi thì đi." Hạ Bình khoát khoát tay.
Hắn mặc đồ bảo hộ vũ trụ trên người, nó tăng mạnh lực phòng ngự, trừ khi có Vương Giả vô đochj tự mình ra tay nếu không thì không ai có thể giết chết hắn.
Ỷ vào bộ y phục này hắn đi tới đi lui tự nhiên, không đánh lại vẫn có thể chạy thoát.
...
Đêm khuya, Lan Hoa đảo.
Hòn đảo này là hòn đảo thuộc về nhân loại, bây giờ bị bộ đội tinh duệ Hải Long tộc chiếm lĩnh, đã trở thành căn cứ đóng quân tạm thời của Hải Long tộc.
Trên đảo, khắp nơi đều có thể trông thấy binh lính của Hải Long tộc, tuần tra không ngừng ở bốn phía, thủ vệ nghiêm mật.
Giờ phút này, ở trong đại sảnh phủ thành chủ Lan Hoa đảo đang có không ít thiên kiêu Yêu Tộc tụ tập, theo thứ tự là Đại Vương Tử Hải Long tộc Hải Bằng, Vương Tử Kình Ngư tộc Kình Chiến Thiên, Vương Tử Chương Ngư tộc Chương Minh, và các Vương Tử tộc khác.
Chúng nó đều là tụ tập ở cái địa phương này, đồng mưu đại sự.
"Chuyện gì xảy ra?"
Có thiên kiêu Hải Yêu nhìn Hải Bằng, hỏi:
“Chẳng phải lúc trước ngươi nói khẳng định nhân loại sẽ nội chiến sao, nhân loại Hạ Bình kia nhất định sẽ bị mọi Vương Giả nhân loại truy vấn, sẽ sứt đầu mẻ trán, đến sau cùng không thể không cúi đầu trước chúng ta, chịu nhận lỗi sao?"
"Hiện tại đã đi qua hơn nửa ngày rồi, tin tức cái rắm đều không có, gió êm sóng lặng, sao ta không nhìn thấy Hạ Bình này có một chút thành ý thả công chúa Nhân Ngư."
Nó hết sức không vui.
"Im miệng!"
Một vị thiên kiêu Hải Yêu khác hét lớn một tiếng:
“Hải Vương Tử tất nhiên có dự định của Hải Vương Tử, ngươi ở chỗ này lải nhải cái gì, mà lại Hải Vương Tử có thể quyết định loại chuyện này sao? !"
"Nhân loại làm ra quyết định gì chúng ta cũng không thể biết được."
Nó đứng ra, giữ gìn Hải Bằng.
"Ta không có ý như vậy, chỉ nói là nếu như Hạ Bình này thật sự không chịu thỏa hiệp, cho dù nhân loại trên mười hòn đảo chết hết hắn cũng không muốn giao ra công chúa Nhân Ngư, cũng không muốn chịu nhận lỗi, vậy chúng ta nên làm cái gì?" Thiên kiêu Hải Yêu này nói.” Chẳng lẽ chúng ta thật sự định khai chiến toàn diện với nhân loại sao?"
Nó cảm thấy hết sức lo lắng đối với điểm này.
"Khai chiến thì khai chiến, còn sợ cái rắm, chẳng lẽ ngươi sợ nhân loại nhỏ yếu này hay sao?" Vương Tử Kình Ngư tộc Kình Chiến Thiên cười lạnh một tiếng."Những nhân loại nhỏ yếu đó dám đến, lão tử dùng một chưởng vỗ chết bọn hắn."
Trên người nó tỏa ra khí tức cuồng bạo.
Ai cũng biết, lực lượng của Kình Ngư tộc rất khủng bố, có thể nói là một trong những chủng tộc mạnh nhất Vô Tận Hải, một khi hóa thành chân thân thì thân thể dài đến vài trăm mét, lực lượng lớn vô cùng.