TRUYỆN FULL

[Dịch] Thần Cấp Đại Ma Đầu

Chương 889: Ai Sợ Ai (1)

"Ta không quan tâm đến cùng hắn có phải nhân loại bình thường hay không, bản vương chỉ biết một chuyện, hắn hại chết Tông Sư của yêu tộc cá mập ta, dẫn đến tộc cá mập tổn thất nặng nề, tên này là hung thủ."

Cá mập Yêu Vương sát khí đằng đằng: "Người giết thành viên yêu tộc cá mập ta, không ai không trả giá đắt, bất kỳ người nào đều phải chết, đây là hậu quả làm bản vương tức giận."

"Nếu các ngươi muốn bảo vệ hắn thì phải chuẩn bị ngọc đá cùng vỡ!"

Nó gào thét một tiếng, không che giấu sát ý trên người mình chút nào, muốn ăn thua đủ với nhân loại. ..

"Ngọc đá cùng vỡ? Các ngươi không khỏi quá coi trọng mình, chỉ là mấy đại quân yêu quái đại dương mà muốn bị tiêu diệt Cự Nhân đảo ta, không biết tự lượng sức mình."

Vương Giả Triệu Trung cười lạnh liên tục: "Mà Hạ Bình lại không phải là hung thủ, hung thủ chính thức là đám Yêu Vương Vạn Yêu Sơn, là chúng nó chém giết Tông Sư yêu tộc cá mập ngươi, nếu như muốn báo thù thì vì sao không đi tìm Vạn Yêu Sơn gây chuyện?"

"Sẽ không phải là hiếp yếu sợ mạnh, sợ đám Vạn Yêu Sơn chứ."

Hắn trực tiếp đẩy trách nhiệm lên người Vạn Yêu Sơn, thuận tiện châm chọc khiêu khích.

"Im miệng!"

Sa Yêu Vương gầm thét: "bản vương nói hắn là hung thủ thì hắn chính là hung thủ, không đến phiên ngươi đến tranh luận. Nếu như hôm nay các ngươi tiếp tục che chở hắn thì lấy nhân loại trên Cự Nhân đảo để bồi táng!"

"Chính các ngươi xem mà xử lý!"

Nó gửi tối hậu thư, hết sức ngang ngược, căn bản không nghe lời nói của Triệu Trung.

"Ngươi muốn chiến thì chiến, ai sợ ai!"

Triệu Trung cười lạnh một tiếng, Cự Nhân đảo bọn họ không phải là bùn nặn, từ thời đại Đại Phá Diệt cho đến hôm nay, đã qua thời gian ngàn năm, đây là thời gian vô cùng dài dằng dặc.

Nhân loại bọn họ đã từng trải qua tuyệt vọng phá nhà diệt quốc, đã từng trải nghiệm run rẩy dưới quái thú mạnh mẽ, cũng từng trải qua thời gian tối tăm không mặt trời.

Còn thứ gì bọn họ chưa thấy qua, đã trải quả chuyện thống khổ, tuyệt vọng, đen tối.

Chỉ uy hiếp thú triều công thành là có thể bức bách bọn họ cúi đầu, khúm núm, xưng làm nô bộc? ! Nói đùa, thời đại hiện tại đã không phải là thời đại nhân loại cúi đầu xem yêu thú như thần.

Những hải yêu này cuồng vọng tự đại ở Vô Tận Hải quen thuộc, xưng bá Vô Tận Hải không biết bao nhiêu năm, cho rằng mình vẫn là đệ nhất thiên hạ, không ai là đối thủ, nói diệt thành là diệt thành, nói diệt quốc là diệt quốc.

Còn muốn bức bách nhân loại bọn họ cúi đầu, giao ra một thiên kiêu nhân loại, cho rằng mình là cái gì.

Vương Giả nhân loại cười lạnh liên tục, khinh thường nhìn Sa Yêu Vương.

Mà Hạ Bình có tư cách để bọn hắn bảo hộ hết sức, đây chính là một hạt giống vô địch Vương Giả, tiền đồ vô lượng.

Một khi thăng lên đến vô địch Vương Giả, thậm chí cảnh giới cao hơn thì những hải yêu vương này tính là gì, tương lai cũng chỉ là một con kiến hôi mà thôi, phất tay là có thể chém giết.

"Được, nếu các ngươi đã muốn chết, bản vương sẽ thành toàn các ngươi, lập tức điều binh công thành, thực sự phá Cự Nhân đảo, diệt hết cả người lẫn vật!" Sa Yêu Vương nổi trận lôi đình, nó không nghĩ đến những Vương Giả nhân loại này từng tên lớn lối như thế, không để Sa Yêu Vương nó vào mắt.

Đã như vậy, nó sẽ dùng máu khiến những Vương Giả nhân loại này biết, cái gì gọi là Yêu Vương tức giận.

Không giết đến đầu người cuồn cuộn, khiến Cự Nhân đảo mười mất chín, thì không biết được Sa Yêu Vương nó lợi hại.

Ba một tiếng, video hình chiếu truyền tin Sa Yêu Vương và các Yêu Vương biến mất trước mặt mọi Vương Giả nhân loại ngay lập tức.

"Khởi động trạng thái chiến tranh cấp một, toàn dân trưng binh, điều động Tông Sư với quân đội, toàn lực phòng thủ."

Vương Giả Triệu Trung ra lệnh, hắn không nói lời khích lệ nhân tâm nào, chỉ có mệnh lệnh băng lãnh vô tình, phảng phất thành một cỗ máy giết chóc.

"Vâng!"

Mọi Vương Giả nhân loại đều không có bất kỳ nghi vấn gì, bọn họ có người hơn trăm tuổi, có người hơn ngàn tuổi, đã từng trải qua vô số lần yêu thú công thành, đã từng trải qua mấy lần nhân tộc chiến tranh với yêu tộc, đã tập mãi thành thói quen.

Không cần làm cái gì với bọn hắn, chính bọn hắn có thể điều động quân đội, chống lại đám yêu quái hải yêu kia.

Lúc này, cỗ máy chiến tranh toàn bộ Cự Nhân đảo vận chuyển lại.

...

Giờ phút này, trong một tòa cung điện vàng son lộng lẫy dưới đáy biển, Sa Yêu Vương, Giải Yêu Vương, Hà Yêu Vương, còn có Hải Xà Vương, bốn Đại Yêu Vương đều tụ tập một chỗ.

Ầm!

Sa Yêu Vương nắm lấy Kim Điêu bạch ngọc chén trên bàn hung hăng đập xuống, nện đến chia năm xẻ bảy, chửi ầm lên: "Nhân loại đáng chết, quá kiêu ngạo, lại dám từ chối yêu cầu của bản vương, quá không biết điều, bọn hắn đây là muốn chết, đây là muốn chết."

Nó bị chọc giận gần chết, coi là dùng đại quân áp trận, dùng tên tuổi Sa Yêu Vương nó là có thể hù dọa nhân tộc, khiến cho đối phương ngoan ngoãn nộp kẻ cầm đầu Hạ Bình, không đánh mà thắng.

Không nghĩ đến, yêu cầu của mình không những bị Vương Giả nhân loại coi là chuyện không đáng kể, còn bị giễu cợt trắng trợn.

Nó tức đến nỗi phổi mình sắp nổ, sắp điên lên.

"Sa Yêu Vương bớt giận, gần đây thực lực nhân tộc tăng lớn, tâm tính cũng bắt đầu lớn ra, tất nhiên không để Sa Yêu Vương ngươi vào mắt, hiện tại thừa cơ hội này, nói cho nhân tộc, ai mới là Vương Giả biển lớn, đến cùng người nói chuyện chính thức là ai, trải qua một trận chiến này, đoán chừng bọn họ sẽ rõ ràng cái tên Vương Giả biển lớn kinh khủng đến mức nào."