Sau khi trải qua thời gian vài lần hô hấp, tám tấm bia Phong Ấn Yêu Ma này không còn có giãy dụa, hiển nhiên là bị thủ đoạn của Hạ Bình dọa sợ, nếu như tiếp tục đốt nữa mà nói, linh trí chúng nó cũng sẽ bị đốt thành hư vô.
Bởi vậy Hạ Bình lập tức có thể luyện hóa thành công tám tấm bia Phong Ấn Yêu Ma này dễ như trở bàn tay, trở thành chủ nhân của chúng nó.
“Cành cạch cành cạch.”
Hạ Bình hơi chuyển động ý nghĩ một chút, khống chế tự nhiên, tám tấm bia Phong Ấn Yêu Ma so với núi còn cao lớn hơn, hiện giờ đang nhanh chóng thu nhỏ, hóa thành lớn cỡ viên thủy tinh, ngoan ngoãn nằm ở trong lòng bàn tay hắn.
“Tộc Tinh Quang, ta không đội trời chung với ngươi, không chết không thôi a!”