“Thật không dám giấu giếm, ta thật là có ý nghĩ giống như vậy.”
Hạ Bình thành thật trả lời nói, hắn cảm thấy mình là một người thành thật, không nên giấu diếm.
Nhóm người Chưởng môn Chu Hiền bất đắc dĩ, nói ra những lời thành thật này như vậy, không phải nói rõ muốn bị đánh, đắc tội với người sao?
“Có ý tưởng cũng không được, nói đúng là ngươi hết sức khinh bỉ những đệ tử này đến từ Thái Sơ Thánh Địa chúng ta, có cần phải tới luyện tay một chút?” Một đám đệ tử Thái Sơ Thánh Địa lộ ra sắc mặt không có ý tốt nhìn vào Hạ Bình.
“Không tốt lắm đâu, đả thương các ngươi làm sao bây giờ, sư phó của các ngươi có thể tìm ta tính sổ hay không? Nghe nói sau lưng các ngươi có lai lịch không nhỏ.” Hạ Bình chần chờ nói ra.