Cho nên, những thế lực này bảo trì khoảng cách giữa tương đối xa cách lẫn nhau, hình thành từng đoàn thể nhỏ, ai cũng không dám ra tay trước.
Trong lúc nhất thời, thế lực đến đông đảo thế mà hình thành cần bằng khủng khiếp, mỗi một người đều là ở bên ngoài mắt lớn trừng mắt nhỏ, cũng không có người nào thật có can đảm ra tay với Hạ Bình.
Bọn họ cực kì gà tặc, liếc mắt nhìn nhau, dường như cũng muốn người khác ra tay bọn họ mới ra tay.
“Làm sao? Cũng đã đến rồi, thế mà một người cũng không dám ra tay, ta cũng đang đứng ở nơi này, thế đơn lực bạc, hoan nghênh đến đánh chết ta.” Đột nhiên, Hạ Bình mở to mắt, liếc nhìn khắp bốn phía, khí định thần nhàn.
Nhưng mà một lúc sau, bọn họ vẫn y nguyên thờ ơ, ngược lại càng thêm kiêng kị, lo lắng chung quanh Hạ Bình có bẩy rập gì, tất cả đều không dám ra tay, bọn họ xem như bị tên tuổi của Hạ Bình dọa sợ.