“Cũng không phải là như thế, mà chính là một trận quyết đấu quang minh chính đại, thậm chí còn là một đánh ba, nhưng mà ba người Phùng Tinh Vũ, Chương Hạo Đãng, Mạnh Chấn Thuận cũng hoàn toàn không phải là đối thủ của tên Hạ Bình này.”
“Đánh ba cũng không là đối thủ hay sao? Ba tên kia ăn shit lớn lên hay sao? Thuần túy chính là phế vật, thế mà chọn bọn họ đi làm quan giám khảo, quả thật là đang làm mất mặt mũi của Thái Sơ Thánh Địa chúng ta.”
Đông đảo đệ tử của Thái Sơ Thánh Địa đều vô cùng tức giận, cảm thấy lần này làm mất mặt lớn.
“Ta cũng đã nói đệ tử ngoại môn không đáng tin cậy, người nào người nấy đều là nửa vời, học nghệ không tinh, để bọn hắn đi ra ngoài hành tẩu giang hồ, chính là làm cho Thái Sơ Thánh Địa chúng ta mất mặt, hiện giờ coi như xong, ba người kia cũng trở thành trò cười của đông Vũ Trụ. Ngày sau đệ tử Thái Sơ Thánh Địa chúng ta đi ra, chỉ sợ thể diện cũng thật sự bị mất hết.”
Có người chửi ầm lên.