Nghe nói như thế, Ấn Thế Tinh lập tức vui mừng quá đỗi, hắn cực cực khổ khổ chuẩn bị thời gian dài như vậy, thậm chí còn quỳ gối liếm giày, đưa lên rất nhiều bảo vật quý giá, không phải chỉ là để tiến vào Thái Sơ Thánh Địa hay sao?
Hiện tại cũng chỉ có tiến vào Thái Sơ Thánh Địa, lấy được tài nguyên tu luyện trong Thánh Địa Nhân Tộc, nếu như vậy tu vi hắn mới có thể đột nhiên tăng mạnh, mới có cơ hội chiến thắng tên kẻ thù Hạ Bình đáng ghét kia.
Nhớ tới hai chữ Hạ Bình này, không biết vì cái gì trái tim của hắn lại ẩn ẩn có hơi bị đau.
Bởi vì sau khi lần trước ở trong bí cảnh thông thiên bị tên hỗn đản này hố một trận, người người đều cho là trên người hắn có Vạn Thọ Quả, thậm chí ngay cả Trưởng Lão Môn Phái đều để mắt tới bảo vật trên người hắn.
Nếu có mà nói, có lẽ hắn còn không uất ức như vậy, vấn đề là hắn không có a, bảo vật gì cũng không lấy ra nổi, sau cùng sư huynh đệ chung quanh, còn có trưởng lão đều cho là hắn hẹp hòi, chết cũng không chịu lấy ra, mỗi người cũng đều xa lánh hắn, trong lòng có vấn đề, còn phải chịu rất nhiều lời ra tiếng vào, nói hắn không có tình huynh đệ, phát tài ăn một mình, chỉ có thể cùng chung hoạn nạn không thể chung phú quý.