Có trưởng lão bên cạnh chửi ầm lên, hắn cảm thấy Lưu Văn thật sự là quá tham lam, lúc này còn muốn cướp đoạt Thất Thải Thần Thạch, đây quả thật là điển hình của người cần tiền không cần mạng.
“Không lấy đi khối Thất Thải Thần Thạch này, đám Thú Vương kia cũng sẽ tới giết chúng ta, còn không bằng cướp đi khối Thất Thải Thần Thạch này, cũng coi là đạt được ích lợi, nếu không chúng ta rời đi, thứ gì cũng không lấy được, đây mới là bồi phu nhân lại gãy binh.”
Lưu Văn cười lạnh một tiếng, bất kể nói thế nào, khối Thất Thải Thần Thạch này hắn đã nắm chắc trong tay.
Rống!
Lúc này, đông đảo Thú Vương đều đã cảm giác được Thất Thải Thần Thạch lần nữa rơi vào trong tay nhân loại, chúng nó càng thêm nổi giận, hướng vồ giết tới phía đám nhân loại kia.