“Hạc Thập Tam, vừa rồi ngươi hết sức phách lối, còn muốn giết ta luyện kiếm, ngược lại là ngươi đến giết ta thử nhìn một chút.” Hạ Bình quay người, nhìn Hạc Thập Tam phía xa, bỗng nhiên hắn đập tới một quyền, thi triển Thần thông tuyệt thế.
“Đáng chết, thức thứ nhất của Thập Tam Sát Kiếm Nhất Kiếm Phong Hầu!”
Cảm nhận được trên thân thể Hạ Bình truyền đến sát khí đáng sợ, Hạc Thập Tam dựng lên tóc gáy, cảm thấy nguy cơ trí mạng, hắn lập tức rút ra trường kiếm, nhanh như điện chớp, ra tay trong nháy mắt.
Một kiếm của Hắn chém ra ngoài, chém ra kiếm khí vô thượng, uy lực của một kiếm này cực kỳ đáng sợ, như là một sợi gió kiếm lạnh lẽo đâm rách bóng đêm, cũng giống như là một đạo ánh sáng xé tan màn trời u tối, ẩn chứa âm dương, ngũ hành, tam tài va nhiều loại biến hóa khác, lộ ra sắc gió kiếm sắc bén.
Người chung quanh đều cảm thấy kinh hãi, bọn họ cũng cảm thấy sự khủng khiếp của một kiếm này, dường như toàn bộ trời đất đều ảm đạm xuống, giữa trời đất vẻn vẹn chỉ còn lại đạo sắc lạnh này, chờ một kiếm này tới gần, cái đầu của bọn họ cũng lập tức bay ra ngoài, Kiến Huyết Phong Hầu.