Một đám chiến sĩ Tộc Khổng Tước tức điên lên, trợn lên giận dữ nhìn lấy đám Ngũ Sắc Loan Điểu này, lời nói của đối phương xem như chạm đến vảy ngược của tộc Khổng Tước chúng nó, cào lên vết sẹo của chúng nó.
“Thế nào, bây giờ nói ra lời nói thật cũng không thích nghe có phải hay không, loại con lừa trọc tộc La Hán kia bố mày có thể một mình đánh mười người.” Gã Ngũ Sắc Loan Điểu này khinh bỉ nói “Cũng chỉ có những tộc Khổng Tước yêu quý lông vũ các ngươi mới có thể bị con lừa trọc ngu ngốc đánh bại, nếu như đổi lại là ta, con lừa trọc này ở trước mặt ta cơ bản là không phách lối nổi.
Thậm chí hiện giờ đã trôi qua hơn một tháng, trưởng lão của Tộc Khổng Tước cũng đã ra tay lùng bắt, thế mà cũng không tìm ra hành tung của con lừa trọc ngu ngốc nho nhỏ này, bóng dáng cũng không thấy, vô vọng báo thù, quả thật là làm ta cười muốn rơi cả hàm răng.”
Nó xát muối không chút khách khí ở trên vết thương của tộc Khổng Tước.
“Ngươi!”