TRUYỆN FULL

[Dịch] Thần Cấp Đại Ma Đầu

Chương 1845: La Bàn Nguyện Vọng

Trên thực tế nếu như bọn họ không phải miệng tiện mà nói, cũng sẽ không chết rất nhiều người.

Vậy mà chọc giận Thổ Dân này, kết quả trước đó mấy tên Kim Đan Chân Nhân Quân Thiên Giáo kêu gào kia bị chiếu cố trọng điểm, trực tiếp lập tức bị một bàn tay chụp chết, muốn trốn cũng không trốn thoát.

“Minh Nguyệt Các đâu, vì cái gì Minh Nguyệt Các còn có thể bảo trì nhiều tinh nhuệ như vậy?”

Trưởng lão của Huyền Thiên Môn nhìn chằm chằm đông đảo đệ tử của Minh Nguyệt Các, con mắt lộ ra một tia sắc lạnh, hắn phát hiện tổn thất của Minh Nguyệt Các cũng không phải là hết sức thảm trọng, ít nhất đại đa số Kim Đan Chân Nhân còn hoàn hảo không chút tổn hại.

“Lão quỷ, lời này của ngươi là có ý gì? Chẳng lẽ là đang hoài nghi gì?”

Một người trưởng lão của Minh Nguyệt Các rõ ràng cảm giác được lời nói của tên trưởng lão Huyền Thiên Môn này ở trong ẩn tàng ý gì, nhất thời rất là bất mãn.

“Hừ, không phải ta muốn hoài nghi gì, chỉ là Huyền Thiên Môn và Quân Thiên Giáo chúng ta đều tổn thất nặng nề, tử thương vô số, hết lần này tới lần khác Minh Nguyệt Các các ngươi hoàn hảo không chút tổn hại.”

Gã trưởng lão Huyền Thiên Môn này cười lạnh một tiếng: “Chuyện này khiến ta không thể không hoài nghi, có phải Minh Nguyệt Các các ngươi đạt thành thỏa thuận gì với Thổ Dân này hay không, âm thầm muốn đưa đệ tử tinh nhuệ hai đại môn phái chúng ta vào chỗ chết hay không.”

Hắn nói ra nghi vấn của bản thân đối với Minh Nguyệt Các, cảm thấy có thể là Minh Nguyệt Các chôn giấy âm mưu quỷ kế trong đó, mới sẽ tạo thành tổn thất như vậy.

“Im miệng!”

Trưởng lão của Minh Nguyệt Các trợn lên giận dữ nhìn lấy đối phương: “Ngươi có chứng cứ sao? Không có chứng cứ thì không nên nói ra lời nói lung tung, đây là ngươi đang vũ nhục danh dự Minh Nguyệt Các ta vô số năm tích luỹ xuống, đây là ngươi muốn khai chiến với Minh Nguyệt Các ta sao?”

Nàng nắm chặt nắm đấm, trên người dũng động ra khí thế cuồng bạo, sôi trào sát ý.

Danh dự của môn phái, không thể coi thường, không dung bất luận kẻ nào khinh nhờn.

“Hừ!”

Trưởng lão của Huyền Thiên Môn này hừ lạnh một tiếng, lại cũng không lại nói thêm cái gì, xác thực là hắn cũng không có chứng cớ gì, chỉ nói là ra loại lời nói nhảm này, biểu đạt bất mãn trong lòng của chính mình.

Dù sao tổn thất của Huyền Thiên Môn lần này thật sự là quá thảm trọng, mười hai vị Kim Đan Chân Nhân, còn có hơn ngàn tinh nhuệ, cũng không biết bao nhiêu năm, Huyền Thiên môn không có tổn thất khổng lồ như vậy.

Quan trọng hơn là, ngay cả cánh cửa thời không đều vỡ vụn, tọa độ không gian tiến về Mê Vụ Tinh Vực cũng biến mất, đại biểu cho bọn họ không cách nào lại lần nữa tiến về quả tinh cầu kia trong Mê Vụ Tinh Vực.

Đây mới là đối là đả kích trọng đại nhất đối với Huyền Thiên Môn.

“Trưởng lão, nhất định ngươi phải báo thù cho sư huynh đệ chúng ta a.”

“Bọn người Vinh Đường sư huynh, Phương sư huynh bị chết thật thê thảm a, thân thể bị đánh nát, ngay cả Kim Đan cũng bị cướp đi.”

“Cơ bản tên thổ dân này chính là cái súc sinh, vô nhân tính, mà lại hung hăng càn quấy, cơ bản không xem Huyền Thiên Môn chúng ta để vào trong mắt.”

“Tên Thổ Dân hỗn đản kia tự xưng Võ Vô Địch, công nhiên sỉ nhục Thánh Nhân Huyền Thiên Môn ta, nói nếu có thời cơ cũng đi làm thịt Thánh Nhân. Nếu như không giết hắn, Huyền Thiên Môn ta còn mặt mũi nào mà tồn tại.”

“Giết vào Mê Vụ Tinh Vực, làm thịt Thổ Dân này, chém thành muôn mảnh.”

Đông đảo đệ tử Huyền Thiên Môn rống lên tiếng bi thương, phẫn nộ tới cực điểm, nhiều sư huynh đệ chết đi như vậy, trong đó còn không thiếu thân bằng hảo hữu của bọn họ, có thù sâu như biển với tên Thổ Dân Võ Vô Địch này, không đội trời chung.

“Đáng chết!”

Rất nhiều trưởng lão của Huyền Thiên Môn cũng đều nghiến răng nghiến lợi, hận không thể lập tức bắt lấy Thổ Dân Võ Vô Địch này, vấn đề là đối phương lại đang ở trong Mê Vụ Tinh Vực, thánh nhân cũng không cách nào đi vào.

Cho dù bọn họ lại phẫn hận thế nào, cũng không thể tránh được, nghĩ tới chuyện này, bọn họ lại càng thêm biệt khuất, đoán chừng Thổ Dân này cũng đã nghĩ tới chuyện này, mới không có sợ hãi, phách lối không cực hạn.

Đông đảo đệ tử Quân của Thiên Giáo và trưởng lão cũng hận đến gần chết đối với Thổ Dân Võ Vô Địch này, tuy rằng bọn họ tổn thất không có thảm trọng như Huyền Thiên Môn vậy, nhưng mà cũng chết đi một nửa Kim Đan Chân Nhân, mấy trăm đệ tử tinh nhuệ.

Duy nhất Minh Nguyệt Các cũng đều tổn thất tương đối nhỏ, các nàng ngược lại là không có hận ý nhiều, dù sao ở trong vũ trụ, sống chết chính là chuyện thường, mà các nàng lại chính là người xâm nhập, đi vào địa bàn người ta diệu võ dương oai, còn muốn tước đoạt bảo vật.

Những Thổ Dân này cũng chỉ là phản kích kẻ xâm lược mà thôi, không thể nói ai đúng ai sai.

Nếu như những Thổ Dân này không có thực lực mà nói, sớm đã bị ba Đại Môn Phái bọn họ làm thịt, thậm chí có thể sẽ bị bắt sống, nuôi nhốt lên xem như nô lệ vậy, sống không bằng chết.