TRUYỆN FULL

[Dịch] Thần Cấp Đại Ma Đầu

Chương 1818: Lợi Dụng Phế Vật

Đến hôm nay chỉ là một lần hành động chém giết Man Thú, bây giờ lại là biến thành một lần sát cục kinh thiên nhằm vào hai người Tô Mị và Thu Tuyết, biến hóa thật sự là quá nhanh.

Ầm ầm ầm! ! !

Không đợi những đệ tử Minh Nguyệt Các này nghĩ rõ ràng cái gì, ả sư tỷ áo xanh kia lập tức ra tay, mấy chục đạo kiếm khí bắn giết đi ra, đánh vào trên người của những đệ tử tân sinh Minh Nguyệt Các này.

Trong nháy mắt, các nàng bị mất mạng tại chỗ, muốn trốn cũng không thể nào trốn thoát, hiện trường cũng chỉ còn lại có bốn năm người đệ tử Minh Nguyệt Các Luyện Bảo cảnh, còn có hai người Thu Tuyết và Tô Mị, người còn lại đều chết hết.

“Ngay cả những đệ tử vô tội này các ngươi cũng giết? !”

Đôi mắt đẹp của Thu Tuyết lộ ra một chút tức giận.

“Đương nhiên giết, ai bảo các nàng biết được quá nhiều, cũng trách các nàng không may, thời điểm trong lúc các nàng đi theo các ngươi ra ngoài rèn luyện, chính là đại biểu các nàng là một cỗ thi thể.”

Trên mặt ả sư tỷ áo xanh lộ ra một tia thần sắc lãnh khốc, dường như giết chết những sư muội này, không phải chuyện lựa chọn khó khăn gì, đơn giản như là giết chết mấy con kiến hôi vậy.

“Các ngươi cũng đừng hòng trốn, cả tòa rừng rậm nơi này đều bố trí trận pháp phong tỏa không gian, Tiểu Na Di phù trên người của ngươi cũng không có cách nào rời đi, chết cái ý niệm này đi.”

Nàng nhìn và hai người Thu Tuyết và Tô Mị, thật giống như nhìn vào người chết.

“Các ngươi không dám giết chúng ta.”

Đôi mắt đẹp Tô Mị lộ ra một tia hàn mang: “Trên người chúng ta có ấn ký Thánh Nhân, nếu như người nào giết chúng ta, trên thân người đó sẽ có ấn ký Thánh Nhân, đến lúc đó việc ác của các ngươi liền sẽ bạo lộ ra. Dù coi như sau lưng các ngươi có người, cũng không cứu được các ngươi.”

Các nàng thế chính là đệ tử Thánh Nhân chiếu cố, mặc dù bây giờ còn không phải đệ tử thánh nhân, nhưng đó cũng là chuyện sớm muộn, cho nên Thánh Nhân lưu lại ở trên người các nàng ấn ký, xem như một cái cảnh cáo đối với địch nhân.

“Chuyện ấy chúng ta đương nhiên cũng suy nghĩ kỹ càng.”

Bỗng nhiên ở trong lúc này, sâu trong rừng rậm lại đi ra một bóng người, tản mát ra khí tức mạnh mẽ, rõ ràng là một tôn Kim Đan Chân Nhân, thân thể nàng mặc áo trắng, áp bức toàn trường.

“Ngô sư tỷ!”

Đồng tử của Tô Mị và Thu Tuyết co vào, lập tức nhận ra cô gái mặc áo trắng này chính là một trong mười hai người Kim Đan Chân Nhân lĩnh đội lần này, các nàng không nghĩ tới vì đối phó với hai người bọn họ, thế mà liền Kim Đan Chân Nhân cũng ra tay.

“Không nghĩ tới Ngô sư tỷ cũng ra tay giết chúng ta, cái này quả nhiên là giết gà dùng đao mổ trâu a.”

Thu Tuyết nhìn chằm chằm cô gái mặc áo trắng Ngô sư tỷ này.

“Sư tử vồ thỏ cũng phải dùng hết toàn lực, mà hai người các ngươi lại thế lại là đệ tử bị Thánh Nhân coi trọng, ai biết trên người các ngươi có hậu thủ gì, nếu là nhất thời chủ quan, để cho các ngươi chạy trốn, chúng ta lập tức xong đời, mặc kệ là cẩn thận như thế nào cũng không đủ.” Cô gái áo trắng Ngô sư tỷ cười lạnh một tiếng, “Có ta xuất mã, không quan tâm các ngươi có thủ đoạn gì cũng không trốn thoát.”

“Khặc khặc, không hổ là Ngô Thải Hà Minh Nguyệt Các, quả nhiên thủ đoạn độc ác, ngay cả sư muội Đồng Môn cũng không buông tha, bội phục bội phục.” Đúng vào lúc này, lại một bóng người đi tới.

Đối phương là một gã thanh niên tuổi trẻ, người mặc quần áo màu đen, lộ ra vẻ mặt thần sắc lỗ mãng, giống như công tử bột.

“Kim Đan Chân Nhân Huyền Thiên Môn Phương Chính Giáo!”

Thu Tuyết và Tô Mị nắm chặt đôi bàn tay trắng như phấn, các nàng đương nhiên cũng biết thân phận của gã thanh niên mặc áo đen trước mắt này, lại là một tôn Kim Đan Chân Nhân.

Một người Kim Đan Chân Nhân Vẻn vẹn Ngô Thải Hà, cũng đủ để diệt sát các nàng vài chục lần, hiện giờ lại xuất hiện một người, đơn giản cũng là cục diện chắc chắn phải chết, không thể trốn đi đâu được.

“Nói nhảm cái gì.”

Ngô Thải Hà lạnh hừ một tiếng: “Để cho ngươi qua đây, chính là vì để ngươi giết chết hai cô gái này, đây là giao dịch ở giữa ngươi với ta. Đương nhiên nếu như ngươi không nguyện ý ra tay mà nói, ta cũng có thể đánh ngất xỉu hai người, để cho Man Thú giết chết, cũng có hiệu quả giống như vậy.”

Muốn tránh miễn ấn ký Thánh Nhân, nàng có nhiều biện pháp, để cho Man Thú trên quả tinh cầu giết chết hai người Thu Tuyết và Tô Mị, cũng giống vậy không hoài nghi đến trên người nàng.

Bất quá nàng và Phương Chính Giáo có hợp tác, đối phương biết được chuyện này, bởi vậy hai bên tiến hành giao dịch, giao hai cô gái này cho Phương Chính Giáo, nàng cung có thể thu hoạch được không ít lợi ích, có lượng lớn đan dược và linh dược, rất có ích lợi đối với tu luyện.

Dù sao hai cô gái này đều phải chết, còn không bằng bị nàng lợi dụng phế vật một chút.

“Ngô sư muội, đừng nóng giận, ta chỉ là chỉ đùa một chút. Cô gái cực phẩm giống như vậy, ta làm sao có thể không cần?” Phương Chính Giáo nhìn lấy hai người Thu Tuyết và Tô Mị, con mắt hắn lộ ra ánh sáng tham lam.