Đối mặt những Yêu Ma đó ùn ùn kéo đến tập sát mà đến, bọn họ đều không rét mà run.
Tích tích
Đúng vào lúc này, bộ đàm trên thân người ở đây đồng loạt vang lên, cực kỳ chói tai.
“Thanh âm gì?” Hạ Bình nhíu nhíu mày.
Cor lập tức nói: “Đây là có người đang tuyên bố tín hiệu cầu cứu khẩn cấp.”
“Là ai?” Hạ Bình hỏi.
Cor nói: “Không phải đệ tử Càn Khôn Phái chúng ta, dường như là người của Lăng Vân phái, bọn họ cũng ở gần đây.”
“Liên lạc một chút.”
Hạ Bình nói.
Cạch một tiếng, Cor gật gật đầu, lập tức mở ra bộ đàm trên người mình, lúc này Hình Chiếu Hư Nghĩ buông xuống, một bóng người lập tức xuất hiện ở trước mặt mọi người.
Ở sau lưng đạo thân ảnh này, còn ra hiện đám người lít nha lít nhít, dường như mỗi một người đều thất kinh.
“Cám ơn trời đất, cuối cùng cũng có người nhận được tín hiệu cầu cứu của ta.”
Đệ tử Lăng Vân phái Này cảm động đến rơi nước mắt: “huynh đệ Càn Khôn Phái, hy vọng có thể giúp đỡ chút, hiện giờ đệ tử Lăng Vân phái chúng ta lọt vào 10 vạn Yêu Ma tập kích, nguy cơ sớm tối, gần như Tử Cảnh.
Tin tưởng các ngươi cũng biết, hiện tại đã không phải là thời điểm thí luyện, mà là thời cơ sinh tử tồn vong, nếu như chúng ta lại không đoàn kết mà nói, cũng sẽ bị đám kia Yêu Ma kia diệt sạch, đây là chiến tranh nhân tộc với Yêu Ma a.”
Hắn lập tức cầu cứu với bọn người Hạ Bình, hiển nhiên tình huống bọn họ nguy cấp tới cực điểm.
Không đợi đám người Cor nói chuyện, Hạ Bình lập tức mở miệng nói: “Đừng mong, không cứu, chờ chết đi.”
Ta đệch cmn!
Nghe nói như thế, một đám đệ tử Lăng Vân phái muốn mắng người, ba câu nói này vừa nói ra đơn giản chính là búa tạ, đập thật mạnh vào tâm linh của bọn họ, đơn giản để bọn hắn vô cùng tuyệt vọng, để bọn hắn chờ chết.
Con mắt bọn họ hết sức sắc bén, hiển nhiên phát hiện người nói chuyện chính là Hạ Bình.
Nhìn thấy tên tai họa Càn Khôn Phái này, sắc mặt của bọn họ đều tái xanh, gặp phải người nào không tốt, sao lại xui xẻo gọi đến tên hỗn đản Hạ Bình này như vậy, đã vậy mà còn cầu viện binh với hắn như thế mới chết hay không.
“Hạ Bình, ngươi đừng quá đáng.”
Một người đệ tử Lăng Vân phái chửi ầm lên: “Mọi người tuy rằng không thuộc về cùng một môn phái, dù sao cũng là nhân loại, ngươi thế mà thấy chết không cứu, còn có lương tâm sao? Đều bị chó ăn rồi sao? !”
“Mới 10 vạn Yêu Ma tính là gì, cường giả Lăng Vân phái các ngươi như mây, mỗi người có thể gánh cả một trời, ta tin tưởng các ngươi có thể thoát ly khỏi trùng vây, làm gì cần chúng ta hỗ trợ, các ngươi cũng không cần nói đùa.”
Hạ Bình uể oải nói ra.
Nghe đến những lời nói âm dương quái khí này, đông đảo đệ tử Lăng Vân phái tức điên lên, hận không thể đập hỗn đản Hạ Bình này một trận côn nhừ tử, làm sao bọn họ không nghe ra lời nói châm chọc của Hạ Bình.
Nếu như bọn họ thật lợi hại như vậy, có thể gánh lấy một mảnh trời, làm sao lại cầu viện.
Không đến trước mặt sống chết, bọn họ cũng sẽ không vứt bỏ tôn nghiêm đệ tử Đại Phái, mặt dày mày dạn cầu viện với những người khác.
“Hạ Bình, chuyện khi trước có nhiều đắc tội, thật là chúng ta sai, hy vọng ngươi người lớn không cần chấp nhất chuyện trẻ con , có thể ra tay cứu chúng ta một mạng.” Lúc này, một đạo âm thanh yếu ớt vang lên.
Người nói chuyện là Mạnh Vân Tiêu của Lăng Vân phái, hiện giờ hắn bị thương nặng, toàn thân đều là máu tươi, ngay cả nói chuyện dường như cũng hao phí rất nhiều sức lực, hiển nhiên hắn đang thụ thương không nhẹ trong quá trình chiến đấu với Yêu Ma.
“Mạnh sư huynh!”
Một đám đệ tử Lăng Vân phái vô cùng bi phẫn, bọn họ chính là Lăng Vân phái, đệ tử Thánh Cấp môn phái, không thể kém so với Càn Khôn Phái, mỗi người đều là thiên kiêu chi tử.
Mạnh Vân Tiêu lại càng thêm không cần phải nói, chính là đệ tử tân sinh xuất sắc nhất Lăng Vân phái, một trong những nhân vật đại biểu cho Lăng Vân phái, hiện giờ lại cúi đầu trước mặt kẻ đáng ghét trước mắt, quả thật là vô cùng nhục nhã a.
“Người không cần chấp nhất với trẻ con hay sao? Ta có thể không nhớ rõ các ngươi có sai lầm gì.”
Hạ Bình đứng chắp tay, uể oải nói ra: “Mà lại trước đó các ngươi không phải hết sức phách lối, cho dù chết cũng không cầu viện với ta sao? Hiện giờ thế mà còn cầu viện, không có một chút cốt khí?”
Hắn cũng vẫn còn nhớ trước khi tiến vào chiến trường Yêu Ma, đám người này cực kì phách lối như thế nào, nói đánh chết bọn họ cũng sẽ không hợp tác với hắn, một bộ dáng cả đời không qua lại với nhau.
Hiện giờ thế mà còn vô liêm sỉ cầu viện binh với hắn, đây không phải nằm mơ sao? !
“Hạ Bình, mả mọe ông nội mày, sĩ khả sát bất khả nhục(kẻ sĩ chỉ có thể giết, không thể làm nhục).”
“Nói không sai, miệng của tên gia hỏa này quá độc, ta không đội trời chung với hắn.”
“Chết cũng không thể cầu viện với tên hỗn đản này, lại dám nhục nhã Lăng Vân phái chúng ta như vậy.”
“Chịu không nổi tiện nhân kia một giây đồng hồ.”