Nhưng mà thôi diễn số liệu đạt tới cực điểm như thế này, khả năng tính toán của hắn cơ bản không đủ, vượt qua trong phạm vi tưởng tượng của hắn, nhãn cầu cũng bắt đầu nóng hổi lên, gần như sắp nổ tung.
Nếu tiếp tục như vậy nữa, bọn họ chắc chắn phải thua không thể nghi ngờ.
Nghe nói như thế, ba người Mạnh Vân Tiêu, Thạch An Xương và Hoa Dương lập tức ra tay, bọn họ đều là thiên chi kiêu tử, cũng không cần nói rõ cái gì, lập tức dùng hết toàn lực, thi triển lực lưỡng thần thông, oanh kích tới phía Hạ Bình.
"Ngu xuẩn!"
Hạ Bình tiến lên một bước, giẫm đạp hư không, bùm một tiếng, lực lượng Hỏa Diễm khủng khiếp quét ngang bốn phương tám hướng, cả bầu trời đều đang rung động, đến ngay cả xiềng xích vân vụ trói buộc ở trên người hắn trong nháy mắt liền bị đốt thành tro bụi.
Chỉ là lực lượng vân vụ, làm sao có thể ngăn cản được lực lượng của hỏa diễm Địa Ngục Kim Ô, chất liệu gì cũng đang ở dưới hỏa diễm như vậy bị hóa thành hư vô.
Địa Ngục Kim Ô Trảo!
Hắn đứng tại chỗ, một trảo lập tức vồ tới phía bốn người, một trảo này kinh thiên động địa, phảng phất toàn bộ bầu trời đều bị cái móng vuốt này chộp vào trong tay.
Ở trong vực ngoại hư không, rất nhiều ngôi sao đều đang rung động, dường như cũng ở dưới một trảo này run lẩy bẩy, nguyên khí thiên địa đều hình thành vòng xoáy, lực lượng thiên địa đều bị cái này móng vuốt chộp trong tay, sau đó hội tụ lại với nhau, ngưng tụ thành một thể, oanh tạc bốn phía.
"Xong!"
Bọn người Lý Phá Vọng đều tuyệt vọng, bọn họ cảm nhận được một trảo này xuống tới, trời đất tối tăm, nơi có ánh sáng đều biến mất, dường như năng lượng trong trời đất đều bị một trảo này tiêu diệt.
Mà một trảo này lại phong tỏa thiên địa, quả thật là bọn họ không đường nào có thể trốn, ở trong nó ẩn chứa lực lượng hủy diệt, nếu như trúng phải một trảo này, chắc chắn phải chết không thể nghi ngờ, hóa thành hạt bụi.
“Được!”
Đúng vào lúc này, một thanh âm truyền tới, thẩm thấu hư không, gần như là quét ngang trời đất, trấn áp ở trong gầm trời.
Bùm!
Một cái bàn tay lớn duỗi đến, đập ở trên móng vuốt của Địa Ngục Kim Ô, nhất thời không gian đông kết, tất cả lực lượng đều hóa thành vô hình, cứ như vậy tiêu tán vô thanh vô tức.
Người ra tay vậy mà chính là một tôn trưởng lão Lôi Kiếp cảnh, đối phương là trưởng lão Phi Tiên tông, hắn nhìn thấy bọn người Lý Phá Vọng rơi vào nguy cơ sinh tử, rốt cuộc không kìm nén được, ngay lập tức ta tay giải cứu.
Nếu không lịch luyện Chiến Trường Yêu Ma còn chưa bắt đầu, Thiên Kiêu môn phái cứ như vậy vẫn lạc, vậy thì trở thành trò cười cho các môn phái khác rồi.
Hạ Bình cũng sớm đã có đoán trước loại chuyện như vậy sẽ xảy ra, cho nên hắn cũng không hoảng hốt, ở trong nháy mắt Tôn trưởng lão kia ra tay, hắn lập tức rút lui vài dặm, miễn cho lọt vào tác động đến.
“Hứa trưởng lão.”
Lý Phá Vọng cảm kích nhìn lấy vị trưởng lão Phi Tiên tông này, may mắn đối phương kịp thời ra tay, bằng không thì coi như bọn họ không chết cũng sẽ trọng thương, đến lúc đó còn thế nào tham gia lịch luyện Chiến Trường Yêu Ma.
Trong lòng của mấy người Mạnh Vân Tiêu vẫn còn đang sợ hãi, vậy mà bọn họ còn cho là mình nắm vững thắng lợi, ai có thể nghĩ tới tên Hạ Bình này hung mãnh đến loại mức độ này, dù cho lấy một địch bốn, cũng có thể đánh đến bọn hắn quân lính tan rã.
“Chuyện này cứ như vậy kết thúc, có chuyện gì, chờ sau khi Chiến Trường Yêu Ma mở ra lại nói, ngươi cảm thấy thế nào” trưởng lão Phi Tiên tông nhìn lấy Hạ Bình, mặt ngoài hắn một bộ dáng hòa ái, nhưng mà trong lòng lại nổi nóng đến muốn mạng.
Bởi vì loại hành vi này của Hạ Bình đang làm cho Phi Tiên tông mất mặt mũi, đã như vậy hắn làm sao lại có tâm tình tốt, nếu như không phải cố kỵ thân phận Hạ Bình là đệ tử của Bắc Minh Thánh Nhân, hắn cũng hận không thể một chưởng vỗ chết tiểu tử này.
“Được rồi a, đã trưởng lão cũng xuất thủ, không nể mặt mũi cũng không thể nào nói nổi, nhưng mà đi qua một trận chiến này, các ngươi cũng hẳn phải biết ai mới là lão đại đi.” Hạ Bình đứng chắp tay, “Đệ tử tân sinh của năm đại phái, Hạ Bình ta thuộc về thứ nhất, người nào không phục!”
Hắn quét ngang đệ tử tân sinh của bốn đại phái còn lại một cái, bễ nghễ thiên hạ.
Đáng ghét!
Đệ tử của bốn đại phái nghe được mấy câu này đều biệt khuất đến muốn lấy mạng, nhưng mà bọn họ cũng không thể nói gì hơn, dù sao những đại thiên kiêu Lý Phá Vọng liên thủ cũng đều liên tục bị Hạ Bình đánh tan nhẹ nhõm, dù coi như bọn họ có tức giận, cũng không thể nào là đối thủ của Hạ Bình.
Chẳng lẽ Bọn Họ thật đúng là khiêu chiến với Hạ Bình hay gì, đến lúc đó cũng sẽ bị đánh bại, nếu như vậy lại càng thêm mất mặt, còn không bằng không nói lời nào.
“Xem ra cũng không có người nào dám khiêu chiến, đã như vậy, ta trở thành thủ lĩnh đệ tử tân sinh của năm đại môn phái, thống ngự quần hùng, các ngươi hẳn là cũng không có ý kiến gì đi.”
Hạ Bình tiếp tục nói.