TRUYỆN FULL

[Dịch] Thần Cấp Đại Ma Đầu

Chương 1706: Thủ Lĩnh

Nhưng mà hắn vẫn là hết sức điệu thấp, làm bộ chính mình cũng không biết cái gì, dù sao nếu là hắn bị mặt hàng hung tàn như tên Hạ Bình này để mắt tới mà nói, chỉ sợ người không may lại chính là hắn.

“Chư vị.”

Đúng vào lúc này, Hạ Bình đứng ra, quét ngang mọi người liếc một cái.

“Ồ?! Thế mà còn dám chủ động nhảy ra?”

Biên Hải Phàm có hơi giật mình, hắn không nghĩ tới thế mà Hạ Bình còn đần độn nhảy ra, chẳng lẽ không biết chính mình trở thành cái đích cho mọi người ngắm vào hay sao? Lúc này không cụp lại cái đuôi cho tốt mà đối nhân xử thế, còn dám ra đây phách lối, đây không phải tự tìm đường chết sao? !

Nghe nói như thế, đệ tử của năm Đại Môn Phái đều là nhao nhao nhìn lấy Hạ Bình, muốn biết đến tột cùng hắn muốn nói cái gì.

“Cái gọi là rắn không đầu là không được, chim không cánh thì không thể bay.”

Hạ Bình đứng chắp tay: “Lịch luyện chiến trường Yêu Ma lần này, nguy hiểm trùng điệp, Yêu Ma tầng tầng lớp lớp, hơi không cẩn thận chỉ sợ cũng sẽ bị Yêu Ma vây công, thân tử đạo tiêu.”

“Cho nên, lịch luyện chiến trường Yêu Ma lần này nhất định phải tuyển ra một thủ lĩnh, thống lĩnh mọi người, ngưng tụ toàn bộ lực lượng thành một thể, lúc này mới có hy vọng giữ mạng sống ở trong chiến trường Yêu Ma.”

Hắn nói ra ý nghĩ của mình.

“Có ý muốn gì? Đây là một lần thí luyện, vẫn là cộng đồng năm Đại Môn Phái thí luyện, ngươi còn muốn tuyển ra một thủ lĩnh sao? Ngươi sẽ không phải muốn nói mình làm người thủ lĩnh này a?”

Sắc mặt của không ít người không có ý tốt đang nhìn lấy Hạ Bình.

“Ta không vào địa ngục thì ai vào địa ngục.”

Hạ Bình ngửa mặt lên trời thở dài: “Tuy rằng ta không phải rất muốn làm người thủ lĩnh này, nhưng mà ở trong đông đảo đệ tử tân sinh, cũng không có người nào so với ta càng thêm thích hợp làm người thủ lĩnh này, ngoài ta còn ai a.”

Hắn đối vị trí người thủ lĩnh này đương nhiên không muốn, làm như này để người khác phát hiện dã tâm của mình.

Ta đệch, tên hỗn đản này thật đúng là dám nói! Lá gan quá mập!

Bọn người Biên Hải Phàm trợn mắt hốc mồm, bọn họ cũng coi là gặp qua kẻ dã tâm, nhưng mà cũng chưa từng thấy qua người dã tâm không che giấu chính mình chút nào, bá đạo tới cực điểm, trực tiếp ở trước mặt đông đảo Thiên Kiêu, nói muốn làm thủ lĩnh của bọn họ.

Trên thực tế từ lúc chiến trường Yêu Ma xuất hiện đến nay, lịch luyện cũng đã trải qua vô số lần, cho tới bây giờ không ai dám ở trước mặt đệ tử của năm Đại Môn Phái nói muốn làm thủ lĩnh, thống ngự quần hùng.

Dù sao đệ tử của năm Đại Môn Phái, người nào không phải Thiên Kiêu, người nào không phải kiệt ngao bất thuần, làm sao lại cam nguyện lép vế dưới người khác.

Cor và những đệ tử Càn Khôn Phái khác cũng bị co giật khóe miệng, bọn họ cũng không nghĩ tới Hạ Bình lại dám nói ra những lời này.

Mà trưởng lão của năm Đại Môn Phái thì là đứng ở một bên, lời gì cũng không thèm nói, rất hứng thú tình cảnh quan sát, các đệ tử tân sinh giao phong giống như vậy, bọn họ đều không thích hợp tham dự, đứng ngoài quan sát là được.

Chỉ cần không xuất hiện vấn đề gì lớn, bọn họ cũng sẽ không tham gia.

“Đánh rắm, chỉ bằng vào ngươi cũng muốn làm thủ lĩnh đệ tử tân sinh của năm Đại Môn Phái, thế nào ngươi không đi ăn shit.”

“Ngươi muốn làm thủ lĩnh của đông đảo đệ tử tân sinh hay sao? Nói đùa cái gì, chẳng lẽ Càn Khôn Phái các ngươi muốn ép bốn Đại Môn Phái chúng ta một đầu? Muốn làm thủ lĩnh của năm Đại Môn Phái hay sao? !”

“Đừng nằm mơ, dù cho thật sự muốn chọn ra một thủ lĩnh, đó cũng là đệ tử Lăng Vân phái ta.”

“Đánh rắm, Phi Tiên Tông ta may ra mới là nhân tuyển thích hợp nhất làm thủ lĩnh.”

“Đều cút cho ta, các ngươi đều muốn Quy Nguyên phái ta để ở nơi nào.”

“Hừ, Ngũ Hành Tông mới là môn phái mạnh nhất, các ngươi ngoan ngoãn nghe lời mới đúng.”

đệ tử của bốn Đại Môn Phái liên tục cười lạnh, không ai phục ai, dù cho thật muốn chọn ra thủ lĩnh đệ tử tân sinh của năm Đại Môn Phái, bọn họ cũng cho rằng chỉ có người của môn phái chính mình mới thích hợp.

“Dù cho ngươi thật coi thủ lĩnh đệ tử tân sinh của năm Đại Môn Phái, nhưng mà lần này chính là lịch luyện, có bài danh, đến lúc đó việc này chia cống hiến tính thế nào?” Có người hỏi.

Hạ Bình đương nhiên nói ra: “Hạng nhất là ta, đây là ta đặt trước, cũng là tất nhiên, về phần những bài danh khác, các ngươi cứ tự chọn đi, dù sao cũng không có gì khác biệt.”

“Cút!”

Có người lập tức chửi ầm lên: “Ngươi cho là mình là ai? Cũng còn chưa bắt đầu so đâu, lại muốn đặt trước thứ nhất, xem bốn Đại Môn Phái chúng ta không người sao?

Nơi này trong chúng ta có rất nhiều người có thể thu thập ngươi, đừng quá cuồng.”

Hắn trợn lên giận dữ nhìn lấy Hạ Bình, hiển nhiên bị những lời nói phách lối này của Hạ Bình làm tức điên lên, còn chưa bắt đầu so đấu đâu, thế mà lại nói mình đặt trước thứ nhất, bài danh khác những người này bọn họ tùy tiện chọn.