Bọn người Hạ Bình vừa mới tiến vào Tường Vân Lâu, một người lão giả mặc Âu Phục lập tức đi tới, hắn có đôi mắt nhỏ, lộ ra một tia sáng khôn khéo xảo trá.
“Ta muốn mua một tin tức.”
Hạ Bình nói ra gọn gàng mục đích của bản thân.
“Tiên sinh này ngươi cứ đến nơi đối diện, Tường Vân Lâu chúng ta chính là tổ chức tình báo lớn nhất tinh cầu thủy tinh, không có thứ gì là không biết, chỗ nào cũng có, không có gì không biết.”
Lão giả âu phục lúc đầu còn muốn chém gió, nhưng nhìn thấy ánh mắt không kiên nhẫn của Hạ Bình hắn cũng lập tức dừng lại, sau đó tằng hắng một cái: “Tốt a, không biết khách quý muốn biết thứ gì?”
“Ta nghe nói bên trong tinh cầu thủy tinh có một khối địa phương có được Cửu Thiên Tức Nhưỡng thổ và gạo thơm thủy tinh, cho hỏi nơi này ở đâu?” Hạ Bình mỉm cười, nhìn lấy lão giả âu phục.
Bọn người Phùng Hòa Đường đều bị kinh ngạc, bọn họ chính là biết Hạ Bình mục đích lần này, nhưng mà nơi này chính là căn nguyên của Cướp Khăn Hồng, mà Gạo thơm thủy tinh lại là tuyệt mật ở trong tuyệt mật của Cướp Khăn Hồng.
Ở nơi này nói ra mục đích của bản thân, đơn giản chính là muốn chết, chẳng phải buộc Cướp Khăn Hồng tìm bọn họ để gây sự sao?
Nhưng mà đây chính là mục đích của Hạ Bình, đả thảo kinh xà, làm cho người biết chuyện này tìm đến mình gây chuyện.
Cứ như vậy, hắn lập tức có thể trực tiếp bắt giữ đối phương, ép hỏi chuyện gạo thơm thủy tinh, giải quyết dứt khoát.
Đến lúc đó nói không chừng sẽ gặp phải Cướp Khăn Hồng vây công, nhưng mà có Chúng Tinh Hào ở nơi này hắn cũng chẳng sợ hãi.
Cái gì? !
Quả nhiên, nghe nói như thế, đồng tử của lão giả âu phục co vào thân thể rúm người lại, dò hỏi: “Khách quý, không biết ngươi là từ chỗ nào chiếm được tin tức này đâu?”
“Cái này ngươi không cần biết.”
Hạ Bình đứng chắp tay: “Ta chỉ là muốn hỏi ngươi có biết chuyện này hay không, mà không phải cần ngươi đến hỏi thăm ta. Nói thật, loại tố chất nghề nghiệp này của Tường Vân Lâu các ngươi, còn chất vấn nơi phát ra tin tức của khách hàng?”
Hắn hết sức không kiên nhẫn.
“Thật xin lỗi, khách quý, là ta sai lầm.”
Sắc mặt của lão giả mặc âu phục cứng lại, vội vàng nói xin lỗi.
“Cứ như vậy đi, cũng không cần xin lỗi, ngươi chỉ cần phải nói cho ta biết có biết tin tức này hay không là được?” Hạ Bình khoát khoát tay.
Lão giả âu phục ngẫm lại, nói: “Thật có lỗi, khách quý, chuyện này ta không làm chủ được, phải mời ông chủ tới mới được.”
“Được, vậy thì mời hắn đến đây đi.”
Hạ Bình bất động thanh sắc, hắn biết mồi câu mình ném ra ngoài cuối cùng có cá lớn mắc câu.
Sau mấy phút đồng hồ, lão giả mặc âu phục lần nữa từ phía sau đài đi tới, cung cung kính kính nói ra: “Khách quý, mời lên Phòng Vip đi, ông chủ cũng đang chờ ngươi ở bên trong.”
Một đoàn người Hạ Bình ở dưới chỉ huy của lão giả mặc âu phục, ngồi thang máy, trực tiếp lập tức lên tầng cao nhất.
Mà tầng cao nhất dường như là một nơi đình viện rất lớn, khắp nơi đều trồng trọt đủ loại hoa cỏ, có bồn hoa xinh đẹp.
Giờ phút này ở gần tầng cao nhất này bảo an nghiêm mật, có trên trăm tên hộ vệ, ít nhất đều là tu vi Thần Thông cảnh.
Chỗ Đình viện cũng đang ngồi hai ba người lão giả, một người bên trong ăn mặc quần áo màu đen, thân thể mập mạp, bụng phệ, nhưng mà ánh mắt hung tàn, ánh mắt nhìn lấy mọi người, như là nhìn lấy con kiến hôi.
Trên người hắn tản mát ra khí tức đáng sợ, thì ra có tu vi Luyện Bảo cảnh sơ kỳ.
“Khách quý, vị này chính là Chử Phong lão bản của Tường Vân Lâu chúng ta.”
Lão giả Âu phục giới thiệu vị lão già mập béo này.
“Nghe nói ngươi muốn biết tin tức về Gạo thơm thủy tinh cùng Cửu Thiên Tức Nhưỡng thổ đúng không?”
Chử Phong ông chủ của Tường vân lâu đứng lên, nhìn chằm chằm Hạ Bình, con mắt lộ ra ánh sáng doạ người, dường như muốn nhìn thấu bí mật của Hạ Bình.
“Đúng, chẳng lẽ ngươi có tin tức sao?”
Hạ Bình gật gật đầu, nhìn lấy Chử Phong ông chủ của Tường Vân Lâu này.
Chử Phong híp híp mắt, nói: “Không có tin tức gì là Tường Vân Lâu ta không biết, nhưng mà tin tưởng ngươi cũng biết phần tình báo này trân quý cỡ nào, ta chỉ sợ ngươi trả không nổi.”
“Trả không nổi? Ngươi cần bao nhiêu tiền?”
Hạ Bình cười, hiện giờ hắn không nhiều cái gì, cũng chỉ có nhiều tiền.
“Chúng ta không cần tiền, chỉ cần bảo vật.” Chử Phong nhìn lấy Hạ Bình, “Tình báo trân quý giống như thế chỉ có thể là lấy vật đổi vật, cần bảo vật quý giá may ra mới đổi lấy.”
“Có chút ý kiến hay, vậy ngươi cảm thấy bảo vật này như thế nào, có đáng giá tin tức này hay không?”
Bàn tay lớn của Hạ Bình vồ một cái, lập tức từ trên người lấy ra một cái bình Long Huyết.
Cái gì? !
Khi nháy mắt cái bình thủy tinh này xuất hiện, bọn người Chử Phong đều hãi nhiên, đồng tử co vào, bởi vì bọn hắn nhìn thấy huyết dịch bên trong cái bình thủy tinh này dường như ẩn chứa hình rồng, mơ hồ có bóng mờ Chân Long hiển hiện ra.
Thậm chí cái bình này tràn đầy Dương Khí đáng sợ, như là một vầng thái dương nóng rực, cho dù bọn họ tu vi cao thâm, cũng có loại cảm giác bị cỗ nhiệt lượng này thiêu cháy.