TRUYỆN FULL

[Dịch] Thần Cấp Đại Ma Đầu

Chương 1611: Giao Thức Ăn Nhanh

Ngày thứ hai.

Một ngọn núi xuyên thẳng Vân Tiêu, vân vụ quanh quẩn, phảng phất là Tiên Cảnh.

Mà trên ngọn núi, một ngôi đại điện nguy nga, khí thế hào sảng, phía trên đứng thẳng một cái Bảng Hiệu, bên trong có ba chữ lớn lóng lánh ánh sáng màu hoàng kim—— Lang Nha Bang!

Trong cửa, có không ít bang chúng Lang Nha Bang đang nói chuyện phiếm.

“Tên Võ Vô Địch này thật sự là hung tàn a.”

“Cũng không phải sao? Bang chủ, còn có một phần nhỏ tinh nhuệ đều là liều mạng già mới trốn về được, những người khác đều giao mạng lại ở bên trong, may mắn nơi này là thế giới giả tưởng, nếu không cũng xong đời toàn bộ.”

“Hừ, tên Võ Vô Địch này không chỉ có đơn giản hung tàn như vậy, đơn giản chính là coi trời bằng vung, nghe nói hôm qua môn phái bá chủ Viễn Đông thành Hắc Hổ bang đã bị hắn san bằng, bảo vật trên dưới Hắc Hổ sơn đều bị hắn cướp bóc đến sạch sẽ, loại không còn một ngọn cỏ kia.”

“Không thể nào, thế mà san bằng Hắc Hổ bang, còn cướp đi bảo vật trên dưới Hắc Hổ sơn, hung tàn như vậy? ! Chẳng lẽ đám người Hắc Hổ bang kia không chống cự sao? Dù sao cũng là đi ra ngoài lăn lộn, không có chút huyết tính hay sao?”

“Làm sao không chống cự, liều mạng già đến chống cự, nhưng mà đều giao mạng lại trên mạng rồi, nghe nói này phó bang chủ một mình đi đầu, xung phong chết trước, không nghĩ tới bị một quyền liền đánh nổ, hết sức thê thảm.”

“Giúp đỡ đâu, bang chủ Hắc Hổ bang đi chỗ nào, bộ không ra chủ trì công đạo một chút?”

“Đã sớm chết, nghe nói ở trong hỗn loạn, bang chủ Lục Hổ của Hắc Hổ bang này bị người ta đánh lén, gõ một cục gạch lập tới rớt mạng đưa ra ngoài, ngay cả bảo vật trên người cũng đều bị người ta đoạt đến không còn một mảnh, họa vô đơn chí a.”

“Không có giúp đỡ, cũng còn có những tinh nhuệ a, tiểu tử kia cũng không có trợ thủ gì, thế nào lại không tìm người đè chết hắn, hai quyền khó địch bốn tay, đám ngu xuẩn Hắc Hổ bang kia không hiểu được loại đạo lý này sao?”

“Đã sớm tìm người hội đồng hắn, nhưng mà hữu dụng sao? Trước đó mấy chục cái bang phái chúng ta, mười vạn đại quân đều bị hắn đuổi cho chạy giống như cờ hó vậy, người nào chết đã chết, người nào trốn được thì trốn, vẻn vẹn là một mình Hắc Hổ bang, chống đỡ được tên ác ma này sao?”

“Hiện tại ta nghe nói Hắc Hổ bang cũng dự định giải tán, thương lượng thu thập một chút hành lý sắp giải thể.”

“Moẹ nó, cũng kém chút đem người ta diệt môn, tên Võ Vô Địch này thật hung tàn.”

“May mắn Lang Nha Bang chúng ta không có ở Viễn Đông thành, bằng không nói không chừng cũng bị tên Hung Thần này tìm tới cửa.”

“Ngươi nói vậy là có ý gì, là đang khinh thường Lang Nha Bang chúng ta đúng hay không? Cái thằng kia đến thì thế nào, khó nói chúng ta còn sợ Võ Vô Địch này không thành, quả thật là đang nói đùa.”

“Nói không sai, có bang chủ ở đây, còn có chư vị Nguyên Lão Lang Nha Bang ở chỗ này, tên kia dù xem như đến, cũng ăn không hết ôm lấy đi, cho hắn biết Hoa nhi vì sao hồng như vậy.”

“Cũng đúng là như vậy, Lang Nha Bang chúng ta cũng không phải Hắc Hổ bang gì kia có thể so sánh, là ai cũng dám đến cửa nháo sự sao?”

Một đám bang chúng của Lang Nha Bang nghị luận ầm ĩ, trong lời nói khinh bỉ đối với Hạ Bình không thôi, cho rằng tên kia tuyệt đối không có khả năng, cũng không có lá gan dám tới nhổ nanh sói.

Bùm bùm bùm! ! !

Đúng vào lúc này, cửa gỗ đại điện bị gõ vang, một cái sau đó một cái, rất có cảm giác tiết tấu.

Các bang chúng Lang Nha Bang sững sờ, lẫn nhau nhìn liếc nhau một cái.

“Chuyện ra sao? Tên nào đang gõ cửa?”

“Chẳng lẽ là khách nhân?”

“Khách nhân cái rắm, Lang Nha Sơn chúng ta chính là trọng địa của Lang Nha Bang, nếu có khách nhân đến cửa mà nói, khẳng định phải ghi danh thăm hỏi trước, sớm hẹn trước, không phải là loại người gì cũng có thể đi vào.”

“Chẳng lẽ là các huynh đệ khác của Lang Nha Bang chúng ta trở về?”

“Không rõ ràng, đi xem một chút đi.”

Có một thanh niên trẻ tuổi áo đen lập tức đi ra ngoài, ở cửa ra vào kêu một tiếng: “Ai vậy, có chuyện gì?”

“Giao thức ăn nhanh.”

Một thanh âm ở bên ngoài vang lên.

Thức ăn nhanh? !

Moẹ nó, thế giới giả tưởng cũng có đưa thức ăn nhanh sao? Không biết ở trong thế giới giả tưởng này là sẽ không đói hay sao?

Sắc mặt của một đám người cổ quái.

“Giao thức ăn nhanh sao? Người nào gọi thức ăn ngoài a, chẳng lẽ là bang chủ sao?”

Nhưng mà thanh niên trẻ tuổi áo đen này cũng có hơi hết hồn, ở thế giới hiện thực hắn cũng thường xuyên ăn thức ăn nhanh, đã tạo thành thói quen, không nghi ngờ gì, vô ý thức lập tức mở ra cửa lớn.

Những người khác muốn ngăn cản thanh niên áo đen cũng đã chậm.

Lúc này, một người thanh niên tuổi trẻ đi tới, đi theo phía sau là một đám trẻ con, còn có mấy cô gái, giống như cả một nhà vậy, trùng trùng điệp điệp tới.

“Khoan khoan đã, ngươi đang làm gì vậy, nơi này là trọng địa của Lang Nha Bang, ngươi vào để làm gì, có một chút tư ẩn hay không, buông xuống thức ăn ngoài rồi lăn trứng nhanh. Còn dám tiến lên nửa bước, có tin là huynh đệ Lang Nha Bang chúng ta chém chết ngươi hay không.”