Một người đàn ông trung niên mặc lấy chiến giáp màu đen, trên mặt có vết đao chém, ra vẻ hí ngược nhìn chằm chằm Hạ Bình: “Nói đi tiểu tử, đến cùng là ngươi ở trên quả tinh cầu hoang sơ này lấy được bảo vật gì? Vì sao lại dẫn phát ra dị tượng khổng lồ như vậy?”
Cơ bản là hắn không tin Lôi Kiếp là Hạ Bình dẫn phát, mà uy lực Lôi Kiếp lại cực mạnh như vậy, tu luyện giả Thần Thông cảnh cũng không cách nào sống sót, nhưng mà tiểu tử này lại còn sống.
Cho nên, hắn kết luận nhất định là nơi này có bảo vật trân quý sắp xuất thế, lọt vào thiên phạt tẩy lễ. Tiểu tử này có thể là vô ý ở trong lúc này may mắn ở gần đó lọt vào Lôi Kiếp tác động đến, mới bị đánh đến toàn thân cháy đen.
Vừa nghĩ tới, món này pháp bảo vừa xuất thế liền bị Thiên Kiếp tẩy lễ, có thể nghĩ nó trân quý trình độ, nói không chừng là Thượng Phẩm Linh Khí, thậm chí là Tuyệt Phẩm Linh Khí, cũng có một khả năng nhỏ nhoi là Thánh Khí.
Nếu như là Thánh Khí mà nói, vậy cũng không được, đoán chừng dù xem như thủ lĩnh của Băng Cướp Khăn Hồng cũng sẽ không có tư cách đạt được pháp bảo như vậy, đạt được một món, đây mới thực sự là một đêm chợt giàu, kỳ ngộ gì cũng không sánh nổi nó.
Bọn họ du hành Vũ Trụ đi thuyền, vô ý ở trong lúc này phát hiện quả tinh cầu ban sơ này, thích hợp sinh mạng ở lại, lúc này lập tức có thể phát tài một trận, hiện giờ thế mà còn phát hiện một món Linh Khí Thượng Phẩm hư hư thực thực đẳng cấp trở lên pháp bảo.
Đây quả thật là dẫm nhằm cứt chó, khả năng vận khí trên đời này đều dùng ở nơi này, nếu như bỏ lỡ cơ hội này mà nói, khẳng định sẽ bị trời đánh ngũ lôi.
Nhất thời, ánh mắt của đám người gã đàn ông có sẹo đao chém trở nên càng thêm nóng rực, giống như là con sói đói nhìn chằm chằm Hạ Bình, dường như muốn tìm ra món pháp bảo thần bí kia ở nơi nào.
“Các ngươi là Băng Cướp Khăn Hồng phải không?”
Hạ Bình híp híp mắt, nhìn lấy đám người này.
“Không sai, ông nội mày chính là Băng Cươp Khăn Hồng vô cùng hung ác, danh tiếng của bố mày đủ để cho trẻ em ba tuổi trong vũ trụ phải nín khóc, khiến cho người nghe tin đã sợ mất mật, giết người nhiều hơn so với ngươi ăn cơm.”
Một gã Hồng Cân tặc hung dữ nói ra: “Thức thời mà nói, lập tức giao ra pháp bảo trên người, có lẽ còn có thể tha một cái mạng nhỏ cho ngươi, nếu không hôm nay ngươi nhất định sẽ sống không bằng chết, là sống không bằng chết biết không? !”
Hắn đe dọa Hạ Bình, tuôn trào sát khí.
“Cùng tên tiểu bạch kiểm này nói nhảm cái gì, làm thịt hắn!”
Vèo một tiếng, một gã đàn ông mắt tam giác thủ đoạn độc ác, hai mắt lộ ra khí tức Hung Sát, thế mà thừa dịp trong nháy mắt Hạ Bình nói chuyện, cầm trong tay một thanh bảo đao Bảo Khí Trung Phẩm, cứ như vậy tập giết tới.
Cả người hắn hóa thành một đạo tia chớp màu đen, vô cùng nhanh, đao khí mãnh liệt, xem ra cũng là đao pháp đi qua thiên chuy bách luyện, không biết từ trong bao nhiêu núi thây biển máu chém giết đi ra.
Những người này nói mình giết người như ngóe, chỉ sợ cũng không phải là phóng đại lên tên tuổi.
Dù cho đối mặt một mình Hạ Bình, thực lực rõ ràng không bằng chính mình, mà toàn thân lại còn bị sát đánh cháy đen, bị thương nặng, như là than đen, hiển nhiên không có còn lại bao nhiêu thực lực.
Nhưng mà người đàn ông mắt tam giác lại không tỏ ra ý xem thường một chút xíu nào, thừa dịp hắn bệnh đòi mạng hắn, thủ đoạn độc ác tới cực điểm, muốn một đao lập tức chém chết Hạ Bình.
Ầm
Chỉ trong nháy mắt, Hạ Bình đứng tại chỗ, không nhúc nhích, mặc cho thanh Bảo Đao này bổ trên người mình, lúc này thân thể của hắn bốc lên ra một tầng bức tường không gian ngăn cản, như là đường vân giáp rùa đen.
Cái gì? !
Đồng tử của người đàn ông mắt tam giác lập tức co vào, kinh hãi không thôi, hắn chính là tu luyện giả Thần Thông cảnh trung kỳ, một thân đao pháp cực kỳ khủng khiếp, bàn về lực chiến đấu mà nói, dù cho một số đệ tử Đại Phái đều chưa hẳn như chính mình.
Một đao chém xuống, tất nhiên sẽ chém tên tiểu bạch kiểm này thành hai khúc.
Nhưng mà hiện giờ, một đao kia của hắn bổ ở trên người của tiểu tử trước mắt này, thế mà bị một tầng năng lượng ngăn cản được, dù cho lực lượng Bảo Khí Trung Phẩm bạo phát toàn bộ, dường như cũng không cắt vào một chút nào.
“Đây rốt cuộc là công pháp hộ thể gì? !”
Người đàn ông mắt tam giác rung động không thôi, hắn cảm thấy một đao kia của mình cũng không phải là đang chém ở trên thân thể người, mà chính là chém lên vỏ ngoài của một chiếc phi thuyền vũ trụ, cứng rắn vô cùng, bộc phát ra tia lửa và âm vang.
Hỏng bét!
Không đợi người đàn ông mắt tam giác nghĩ rõ ràng chuyện này, bỗng nhiên hắn dựng lên tóc gáy, cảm nhận được nguy cơ cực lớn đang đánh tới, bởi vì ở trong giờ phút Hạ Bình động này, tay trái chỉ có ra tay, cứ như vậy một tay đánh tới.
Bùm!
Sau một giây, hắn cảm thấy mình linh hồn rơi vào bên trong bóng đêm vô tận, bởi vì ở trong một chưởng này, toàn bộ thân thể hắn lập tức bị sống sờ sờ bóp nát, hóa thành đống thị nhão, không khí nổ tung.