TRUYỆN FULL

[Dịch] Thần Cấp Đại Ma Đầu

Chương 1361: Bại Lộ (2)

“Nhưng mà nếu đã như vậy, vì sao hiện giờ cũng không có phản ứng gì? Cho dù là thất bại, cũng có thể nói cho chúng ta biết a.” Người kia trầm giọng nói, hắn cảm thấy dường như chuyện này càng ngày càng bất hợp lý.

Mấy người Thường Thế Sinh cũng gật gật đầu, bọn họ cũng cảm nhận được có một chút không ổn.

“Ta cảm thấy không thể tiếp tục ở chỗ này tiếp đợi chờ nữa, chờ như vậy cũng không làm nên chuyện gì.”

Có người có tính khí vội vàng xao động mở miệng nói: “Không bằng chúng ta cũng hỗ trợ một chút đi, lão tổ phá vỡ phong ấn ở trong kết giới, mà chúng ta cũng ở bên ngoài công kích kết giới này, nội ứng ngoại hợp, tốc độ giải trừ phong ấn chẳng phải là càng nhanh sao?”

“Không ổn, vẫn là không ổn, ai biết cái phong ấn này sẽ xảy ra chuyện gì? Nếu như ngươi công kích lung tung, dẫn đến phong ấn càng thêm phiền phức, thương tổn đến lão tổ, trách nhiệm này ngươi gồng gánh nổi sao?”

Có người quát lớn.

“Nếu như vậy thì được rồi, các ngươi không dám tới, ta tới.”

Một người đàn ông trung niên mặc áo đen đứng ra, hắn nổi giận đánh tới một quyền về phía kết giới này.

Hắn cũng đã làm xong hậu quả bị kết giới phản chấn, cũng làm xong chuẩn bị vẹn toàn, nhưng mà không nghĩ tới một quyền này của hắn, thế mà trực tiếp xuyên thấu toàn bộ không gian kết giới.

Vèo một tiếng, cả người hắn cứ như vậy chui vào trong.

Cái gì? !

Tất cả mọi người đều nhìn trợn mắt hốc mồm, hai mặt nhìn nhau, hoàn toàn không biết xảy ra chuyện gì, rõ ràng trước đó kết giới này không gian tất cả đám người bọn họ mọi liên thủ đều không thể đánh vỡ, hiện giờ vậy mà đơn giản như thế lập tức đi vào, quá bất khả tư nghị.

“Có thể là lão tổ giải trừ phong ấn, chúng ta vào xem.” Thường Thế Sinh lập tức kịp phản ứng, biết kết giới này cùng không giống như trước đó, hắn một mình đi đầu, đi vào kết giới này.

Vèo vèo vèo! ! !

Những người khác cũng liếc mắt nhìn nhau, cùng nhao nhao chui vào trong cái không gian kết giới này.

Lúc này, thân ảnh của Thường Thế Sinh và những người khác lập tức xuất hiện ở trong không gian này.

“Nơi này chính là trong không gian kết giới sao? Chuyện gì xảy ra? Lão tổ ở nơi nào?” Mọi người tiến vào bên trong, xem xét bốn phía, phát hiện trong không gian này không có người nào.

Đừng nói là thân ảnh của lão tổ, thậm chí còn không có bất cứ một vật gì.

Mà không gian này lại chỉ lớn có như vậy, cũng không có bất kỳ nơi nào có thể ẩn nấp được.

“Nếu như không tiếng người, đến tột cùng là tờ giấy kia trước đó những xuất hiện thế nào, là ai quăng ra?” Có người nghi hoặc khó hiểu, chẳng lẽ chuyện phát sinh trước đó đều là ảo giác, là sự kiện linh dị sao?

“Đúng a, Hồn Thạch đâu, chúng ta ném nhiều Hồn Thạch như vậy đi vào, thế nào ngay cả một khối Hồn Thạch cũng không thấy, chẳng lẽ gặp quỷ sao?” Một gã trưởng lão Hồn Điện kêu to lên, không chỉ không tìm thấy người, ngay cả một khối Hồn Thạch đều không tìm được, quá cổ quái.

“Chờ một chút, ở trên bàn sách này dường như viết mấy chữ.”

Nhất thời, lập tức có người ở trong một thư phòng phát hiện trên bàn sách có người lưu lại một hàng chữ.

Không ít người nghe được mấy câu này, bọn họ đều nhanh chóng lại nơi đó, tập trung nhìn vào, lập tức nhìn thấy phía trên viết: “Võ Thái đấu từng du lịch qua đây, cảm tạ chư vị huynh đệ hồn Tộc tặng cho Hồn Thạch, ân nghĩa lớn lao như như thế suốt đời khó quên, ngày sau tất có hậu tạ.”

“Võ Thái đấu, cái tên này ta làm sao lại quen thuộc như vậy, dường như đã từng ở nơi nào nghe nói qua một lần.”

Có người Đầu Hói sờ sờ đầu mình.

“Đần!”

Có người bên cạnh chửi ầm lên, đập một cái tát vào cái đầu hói của hắn: “Đương nhiên quen biết, tên Võ Thái Đấu này không phải chính là tên hung thủ xử lý con trai của Thường Điện Chủ, là kẻ đến từ Vực Ngoại Tà Ma, vô cùng hung ác, vô nhân tính sao? !”

Tên đầu hói này lập tức bị đánh hết hồn tại chỗ, bất quá hắn cũng rất nhanh nhớ tới chuyện xảy ra ba ngày trước.

“Mả moẹ nó, vì cái gì hắn còn phải cảm ơn chúng ta? Hắn chính là Vực Ngoại Tà Ma, người mà Hồn Tộc chúng ta đang truy sát. Có người vẫn còn ở trong trạng thái hết hồn con chồn, không biết đã xảy ra chuyện gì.

“Như vầy còn không nghĩ ra sao? Chúng ta bị lừa, bị mắc lừa lừa, người ở trong không gian kết giới này cơ bản là không phải lão tổ, mà chính là tên Vực Ngoại Tà Ma Võ Thái Đấu này, tên hỗn đản kia giả trang thân phận của lão tổ.”

Một người trưởng lão Hồn Điện bi phẫn kêu to lên, đều nhìn thấy nhắn lại phía trên, làm sao còn không rõ ràng, toàn bộ đám người bọn họ đều bị đùa nghịch, bị cái Võ Thái Đấu này lừa gạt xem chúng ta như những kẻ đần độn vậy.

Không ít người chung quanh cũng nhao nhao lĩnh ngộ ra, khuôn mặt đều tái xanh, giống như bị lão bà đội cắm sừng vậy.

“Không thể nào, vậy Hồn Thạch chúng ta ném vào bên trong đâu, hai ba mươi vạn khối Hồn Thạch đi chỗ nào?” Có người kêu to nói, “Đây chính là ba mươi vạn khối Hồn Thạch a, chồng chất đến như ngọn núi nhỏ, một mình hắn làm sao mang đi, bộ không sợ ăn cho bể bụng hắn sao? !”

Hắn hết sức khó hiểu, trọn vẹn ba mươi vạn khối Hồn Thạch, một người dù cho có ba đầu sáu tay cũng cầm không đi nhiều như vậy, đây chính là tương đương với cõng một ngọn núi nhỏ mà hành tẩu.

Động tĩnh lớn như vậy, bọn họ không có khả năng không phát hiện.

“Còn phải hỏi sao? Hắn chính Vực Ngoại Tà Ma, nghe nói trên người của những tà ma này đều có một loại bảo vật tên là nhẫn không gian, có thể tồn trữ lượng lớn đồ vật, đoán chừng tiện nhân kia cũng là để hết Hồn Thạch vào trong nhẫn không mang đi.”

Một người trưởng lão Hồn Điện kêu ầm lên.