TRUYỆN FULL

[Dịch] Thần Cấp Đại Ma Đầu

Chương 1334: Sợ Ném Chuột Vỡ Bình (2)

Cho nên, hắn cũng chỉ là dọa Thường Trì một chút mà thôi.

“Bị dọa ngất sao?” Hạ Bình thiêu thiêu mi, hắn cảm thấy lần giật mình này, dường như hiệu quả quá mức.

Bởi vì giờ phút này Thường Trì đã hoảng sợ ngất đi triệt để, mí mắt trắng bệch, thân thể co giật co giật, miệng sùi bọt mép, như là một con cá chết nổi lên mặt nước.

Đoán chừng một cước này, sẽ mang đến bóng mờ cho hắn đời này cũng khó mà phai mờ.

“Dẫn mấy tên phế vật này đi trị liệu, chẳng lẽ để lại chướng mắt ở nơi này.” Hạ Bình phất phất tay, phân phó cán bộ Hồn Điện khắp bốn phía đã kinh ngạc đến ngây người.

“Vâng, Điện Chủ.” Giờ phút này, mấy người cán bộ như là ở trong mộng mới tỉnh, bọn họ lập tức vội vàng tiến lên, nhanh chóng dẫn hai đại trưởng lão Hồn Điện trọng thương, còn có Thường Trì đang chết ngất đi trị liệu.

Nếu như ba vị nhân vật trọng yếu này chết ở nơi này mà nói, người ở đây không có người nào có thể trốn thoát, tất nhiên sẽ đứng trước lửa giận của Điện Chủ Hồn Điện, sau này cũng không biết sẽ xảy ra chuyện gì.

“Trác Hào, ngươi điên rồi sao, ngươi biết làm như vậy hậu quả là cái gì không? Thế mà ngay cả con trai của Điện Chủ cũng dám đánh? !” Ánh mắt của Đàm Bác nhìn lấy Hạ Bình thật giống như nhìn lấy một người điên.

“Có hậu quả gì không, chẳng lẽ hắn còn dám cách chức mất đi chức vị của ta hay sao?” Hạ Bình thản nhiên nói.

Đàm Bác yên lặng một trận, có thể trở thành Điện Chủ Phân Điện một tòa thành thị, thật ra thì tương đương với Chư Hầu một phương, dù cho Điện Chủ Tổng Điện Hồn Điện có quyền lực cực lớn, cũng không có khả năng vô duyên vô cớ phế truất chức vị của hắn.

Dù sao rất nhiều Thái Thượng Trưởng Lão Hồn Điện cũng sẽ chế ước quyền lực của Điện Chủ, cũng không thể muốn làm gì thì làm.

Vấn đề là, dù cho tạm thời phế truất không được chức vị của hắn, nhưng mà cũng có thể âm thầm tính kế, chỉ cần còn lăn lộn ở trên Huyết Hồn đại lục, thì không có khả năng trốn được ảnh hưởng của Điện Chủ.

Dù xem như trốn được một năm, cũng tránh không khỏi mấy năm, sớm muộn cũng sẽ có thời điểm không may.

Bất quá Đàm Bác cũng không biết giờ phút này người đứng trước mặt hắn cũng không phải là Trác Hào, mà là võ giả đến từ Vực Ngoại, hắn mới không lo lắng Điện Chủ trả thù cái gì, chỉ cần chờ kế hoạch của hắn hoàn thành, hắn lập tức sẽ lập tức rời đi.

Đương nhiên, nếu như sự tình phát triển vượt quá tưởng tượng, bây giờ hắn rời đi Huyết Hồn đại lục cũng không phải vấn đề gì, cho nên cơ bản là hắn cũng không lo lắng Điện Chủ đến từ Hồn Điện trả thù.

“Với lại vương hầu tướng lĩnh chẳng phải trời sinh? ! Hắn có thể trở thành Điện Chủ Hồn Điện, chẳng lẽ ta lại không thể?” Hạ Bình híp híp mắt.

Cái gì? !

Nghe nói như thế, Đàm Bác giật nảy cả mình, đánh chết hắn cũng không nghĩ tới Trác Hào thế mà còn có ý nghĩ kinh người như thế, còn muốn trở thành Điện Chủ Hồn Điện, quả thật là dã tâm bừng bừng a.

Phải biết, toàn bộ cường giả trên Huyết Hồn đại lục nhiều như mây, người muốn làm Điện Chủ Hồn Điện như cá diếc sang sông, độ khó khăn lên làm Điện Chủ Hồn Điện đơn giản là khó như lên trời, tiểu tử này dựa vào cái gì có lòng tin như vậy.

Chẳng lẽ là gần đây hắn được kỳ ngộ gì, làm cho niềm tin của hắn bạo lều hay sao? !

Trong lúc nhất thời, ánh mắt của Đàm Bác lấp loé không yên, không biết vì cái gì Trác Hào sẽ bỗng nhiên biến thành như vậy, làm cho hắn cũng cảm giác được vô cùng lạ lẫm, dường như cũng trở nên có hơi sâu không lường được lên.

Nhưng mà Hạ Bình không để ý Đàm Bác, hắn quay người lập tức rời đi với Liễu Như Lan.

...

Giờ phút này, bên ngoài Phân Điện Hoài Ninh Thành, một nơi hẻo lánh bên đường.

Vèo vèo vèo! !

Bảy đạo thân ảnh xuất hiện ở nơi này, cách ăn mặc của bọn họ điệu thấp, ánh mắt âm ngoan nhìn lấy tòa kiến trúc cực lớn này, bọn họ chính là Thất Sát Chúng đến đây truy sát Hạ Bình.

“Kỳ quái, thế mà dịch dung trà trộn vào trong Phân Điện Hồn Điện này, quả nhiên là to gan lớn mật a, chẳng lẽ hắn cũng không sợ bị người Hồn Điện phát hiện, từ đó thân tử đạo tiêu sao?” Sắc mặt của Đại ca Phương Khôi rất là ngưng trọng.

Ngay lúc phát hiện tung tích của Hạ Bình ở Hoài Ninh Thành, hắn lập tức muốn ra tay, không nghĩ tới Hạ Bình ngựa không dừng vó, cơ bản là không cho bọn hắn có cơ hội ra tay, trực tiếp tiến vào trong Phân Điện Hồn Điện.

Cứ như vậy, bọn họ lập tức có hơi sợ ném chuột vỡ bình, bởi vì một khi ra tay ở nơi này, tất nhiên sẽ bị cao thủ Hồn Tộc phát hiện, đến lúc đó tất nhiên sẽ rơi vào hỗn loạn cực lớn.

Nếu như có thể một kích giết chết còn tốt, sợ nhất là bọn họ ám sát không thành công, lại rơi vào bên trong cao thủ Hồn Tộc bao vây, ngược lại bọn họ bị bao vây truy sát, như vậy lập tức trở thành trò cười.

Thân là sát thủ hơi có danh tiếng trong vũ trụ, không có nắm chắc tuyệt đối, bọn họ sẽ không cần phải ra tay, như vậy vừa đánh rắn động cỏ, còn gây nên đối thủ cảnh giác lên, lần sau muốn ra tay, cũng không có đơn giản như vậy.

Đương nhiên, bọn họ cũng hoàn toàn không nghĩ tới, thật ra chính mình đã sớm bại lộ.

“Xác thực rất kỳ quái, phải biết ở trong Phân Điện Hồn Tộc bố trí rất nhiều trận pháp cấm chế, có lực lượng kiểm tra Hồn Tộc và võ giả Vũ Trụ, nếu có lực lượng lạ lẫm trà trộn vào trong, nhất định sẽ phát động cảnh báo, đến lúc đó dù cho muốn chạy trốn cũng không trốn thoát, tuy rằng ta đều hết sức tự tin đối với chuyện chui vào bất luận nơi bí ẩn gì, nhưng mà ở trong Hồn Điện ta cũng không dám đi vào.”

Thất Đệ Lỗ Nặc trầm giọng nói, hắn làm một tên cao thủ ám sát, cũng từng ám sát qua tổng thống một quốc gia nhỏ, đã từng tập sát đi vào trong nơi cấm địa có hộ vệ trùng điệp, có kinh nghiệm ám sát phong phú.

Nhưng mà đối với thủ vệ Hồn Điện vẫn là hết sức chịu phục, dù sao phương pháp quét hình tinh thần lực, quả thật là thuận buồm xuôi gió, khí tức sát thủ trên người hắn, còn có khí tức võ giả Vũ Trụ, cơ bản là ẩn giấu không được.

Trước đó đã từng cũng có một vài sát thủ Vũ Trụ đã từng muốn chui vào Hồn Điện, nhưng đều bị người trong Hồn Điện diệt đi, đều không ngoại lệ, những chuyện này đều có vết xe đổ.

Nếu như vẻn vẹn dịch dung là có thể trà trộn vào trong, như vậy cũng sẽ không có người chết nhiều như vậy ở trên Huyết Hồn đại lục.