TRUYỆN FULL

[Dịch] Thần Cấp Đại Ma Đầu

Chương 1311: Không Ai Có Thể Cứu Được

Khi Phạm Minh ngã trên mặt đất, thời điểm trong nháy mắt bị bắn giết, người chung quanh đều kinh ngạc đến ngây người.

"Nói đùa sao, Phạm Minh sư huynh chết rồi sao? !"

"Không có khả năng, cơ bản là không thể xảy ra loại chuyện này, Phạm Minh sư huynh chính là tu luyện giả Thần Thông cảnh, chỉ bằng tên Tán Tu như ý cảnh này làm sao có thể giết chết được hắn."

"Nói không sai, tuyệt đối là ảo giác, tiểu tử này còn trúng độc, trên người không có một chút pháp lực, như thế nào lại có thực lực xử lý Phạm Minh sư huynh như vậy."

"Mặc dù nói như thế cũng không sai, nhưng mà Phạm Minh sư huynh thật là ngã trên mặt đất, trái tim đều bị đâm xuyên, nếu như đây không phải chết, như nào mới là đã chết, mà ta lại cũng không có trong ảo giác cảm giác."

"Không, đây không phải ảo giác, Phạm Minh sư huynh thật là bị tiểu tử này giết."

Rất nhiều đệ tử Quy Nguyên phái chấn kinh, nhìn lấy Hạ Bình lẳng lặng đứng tại chỗ, thân thể bọn họ đều không tự chủ được cảm nhận được một tia hàn ý thấu xương, như là nhìn thấy một vị thần chết vậy.

Rõ ràng tiểu tử này vẻn vẹn chí là tu luyện giả Như Ý cảnh, mà trên người hắn lại còn trúng kịch độc, loại tình huống này thế mà còn có thể chém giết Phạm Minh, thật sự là không thể tưởng tượng.

Nhất thời ánh mắt của bọn họ nhìn lấy Hạ Bình thay đổi đến vô cùng sợ hãi lên, cảm thấy tiểu tử này cũng là một tên quái vật thâm tàng bất lộ.

"Quá mạnh, thế mà trong nháy mắt lập tức giết Phạm Minh."

"Khó trách đêm qua dù cho giết Phùng Triết đệ tử của Quy Nguyên phái cũng không hề sợ hãi chút nào, nếu có thực lực chém giết tu luyện giả Thần Thông cảnh, như vậy loại chuyện như vầy cũng chẳng có gì lạ."

"Bất quá có thể vượt cấp giết chết tu luyện giả Thần Thông cảnh, phần chiến đấu lực này cho dù ở môn phái Thánh Cấp cũng là người hết sức hiếm thấy, chỉ là một tên Tán Tu làm sao lại mạnh mẽ đến loại tình trạng này?"

“Số lượng quần thể Tán Tu thật sự là quá to lớn, mặc dù đại đa phần đều là hạng người Nhỏ yếu, nhưng mà ngẫu nhiên cũng sẽ xuất hiện mấy tên yêu nghiệt chi đồ, không thể không nói, thiên tài Ngọa Hổ Tàng Long trên thế giới này quá nhiều."

"Không hổ là Võ đại ca, đã biết thực lực của hắn sâu không lường được."

Mấy người Thường Hiên cũng bị chấn động đến trợn mắt hốc mồm, tuy rằng đêm qua đã kiến thức được thực lực mạnh mẽ của hắn, nhưng mà đó bất quá là một góc của tản băng mà thôi, mặc cho sức tưởng tượng của bọn họ có phong phú đến đâu, cũng không nghĩ tới Hạ Bình lại có thực lực trong nháy mắt chém giết Phạm Minh thân là tu luyện giả Thần Thông cảnh, làm cho người rất chấn kinh.

"Không, không đúng, trên người ngươi vẫn y nguyên có Pháp Lực tồn tại, chẳng lẽ ngươi không có trúng độc hay sao? Thế nhưng mà những thức ăn đó ta rõ ràng nhìn thấy ngươi ăn hết toàn bộ.” Sắc mặt của Trần Vĩ lập tức âm trầm xuống.

Hắn đối với Phạm Minh chết không có bất kỳ cảm giác đau lòng gì, chỉ là quân cờ Hạ Bình ở ngoài dự liệu này cảm thấy rất là bất mãn, cảm thấy kế hoạch hoàn mỹ của mình đều bị nhân tố ngoài ý muốn này làm xáo trộn.

Vậy mà kế hoạch hoàn mỹ này của chính mình bị tên tiểu tử này lật bàn, như vậy trò đùa này chỉ sợ cũng chơi lớn rồi.

Hắn tuyệt đối không cho phép chuyện ngoài ý muốn như vầy xảy ra.

"Ai biết được, không bằng ngươi xuống dưới Địa Ngục hỏi một chút Diêm Vương đến tột cùng xảy ra chuyện gì đi." Hạ Bình híp híp mắt, hắn nhìn lấy Trần Vĩ, nói ra đề nghị của bản thân.

"Cuồng vọng!"

Trần Vĩ lạnh hừ một tiếng: "Coi là giết một tên ngu ngốc não phẳng Phạm Minh, lập tức có thể để ngươi giữ được mạng sống sao? Quả thật là không biết tự lượng sức mình, chư vị sư đệ, cùng tiến lên, làm thịt tên cuồng đồ này!"

Trên người hắn tràn ngập ra sát khí khủng khiếp, tuy rằng không biết tiểu tử này vì sao không có trúng độc, nhưng mà tình huống bây giờ, bọn họ vẫn y nguyên chiếm cứ ưu thế tuyệt đối, người đông thế mạnh.

Không có trúng độc thì như thế nào, dù xem như bằng vào bọn hắn mượn toàn bộ lực lượng đông người, cũng đủ để giết chết tiểu tử này mấy chục lần.

Vèo!

Trong một chớp mắt, bên cạnh lập tức xông ra ba bốn đệ tử Quy Nguyên phái, mỗi người đều là tu luyện giả như ý cảnh đỉnh phong, thân hình bọn họ giống như quỷ mị, vô thanh vô tức tới gần Hạ Bình.

"Đi chết đi, Võ Thái đấu." Đám người này hét lớn một tiếng.

Âm vang một tiếng, bọn họ đều móc ra một thanh trường kiếm từ trên người mình, cứ như vậy đâm qua hướng phía Hạ Bình.

Lúc này, mấy chục đạo kiếm khí đáng sợ đánh văng ra ngoài, giống như rắn độc, vô cùng nhanh, âm ngoan độc ác, vừa lúc đều trong góc chết từ ánh mắt của Hạ Bình, không có cách nào tránh né.

"Hỏng bét."

Trong lòng bọn người Thường Hiên đều thở ra một hơi khí lạnh, nhiều cao thủ như vậy đồng thời tập sát Hạ Bình, song quyền nan địch tứ thủ, chỉ cần có một thanh kiếm sắc đâm trúng Hạ Bình,

Như vậy thì sẽ bị xử lý tại chỗ, trận chiến đấu này không chịu được một chút sai lầm.

Bắc Minh hộ thể công!

Hạ Bình cười lạnh một tiếng, vận chuyển pháp lực trên người mình, một quả cầu năng lượng thật lớn che đậy dâng lên, sau lưng loáng thoáng xuất hiện một con Côn Bằng, ngao du hư không.

Cái Khí Tráo này như dòng nước đang lưu động, không ngừng xoay tròn, dường như Âm Dương nhị khí hiện ra hình dáng xoắn ốc, như là vòng xoáy, ở trong đó ẩn chứa rất nhiều phù văn thần bí.

Ầm ầm ầm! ! !