“Ta có thể đưa tiền, có thể đưa tiền, bao nhiêu tiền đều có, tha ta một cái mạng đi.”
Tất cả mọi người đều kêu rên, không ngừng cầu xin tha thứ, nhưng mà người Quy Nguyên phái không có nương tay, thống hạ sát thủ, bởi vì cùng so sánh với những ích lợi này, nếu như chuyện này tiết lộ ra ngoài mà nói, mới sẽ tạo thành đại họa.
Bọn họ sẽ không thể nào để cho những đệ tử này còn sống rời đi, cũng chỉ có người chết may ra mới bảo thủ được bí mật.
Ầm ầm ầm! !
Những đệ tử Quy Nguyên phái này ra tay cực kỳ tàn nhẫn, lúc này từng cái đầu người rơi xuống, máu tươi chảy xuôi, lập tức có vài chục người bị chém giết tại chỗ, hóa thành vô số cỗ thi thể ngã trên mặt đất.
"Xong xong, lần này triệt để xong đời."
Đám người đệ tử Lăng Vân phái Thường Hiên vô cùng tuyệt vọng, chỉ là muốn nhân cơ hội đạt được Hồn Thạch hoàn thành nhiệm vụ, nhưng lại rơi vào tình cảnh thê thảm này, hiện giờ bọn họ vô cùng suy yếu, dù cho muốn chạy trốn, cũng không có bất luận khí lực gì.
"Lần này phải chết sao?"
Liễu Như Lan cũng đang suy yếu ngã trên mặt đất, bởi vì hôm qua nàng cũng ăn không ít thứ ăn, đã sớm trúng độc, nàng không nghĩ tới chính mình trốn thời gian dài như vậy, vẫn bị chết không có cách nào thoát ly ma trảo của Điện Chủ Hồn Điện Hoài Ninh Thành Trác Hào, vẫn y nguyên chết thảm dưới tay đối phương.
"Võ Thái Đấu!"
Bỗng nhiên ở trong lúc, một tiếng quát lớn vang lên, Phạm Minh cũng không để ý người nào, chỉ trực tiếp sải bước đi tới trước mặt Hạ Bình, lộ ra vẻ dữ tợn nhìn lấy hắn, đằng đằng sát khí.
Đối với kẻ hôm qua dám trước mặt chống đối chính mình, để cho hắn kém chút tức chết, mất hết thể diện, hắn quả thật là hận thấu xương, hận không thể lập tức giết chết, rút gân lột da.
Có thể ẩn nhẫn một đêm, chuyện này đã xem như tính tình hắn tốt.
Hiện giờ đại cục đã định, đã không ai sẽ ngăn cản hắn, cho nên hắn làm sao có thể không đến báo thù đây? !
"Tiểu tử hôm qua ngươi rất là phách lối mà, có nghĩ tới loại kết cục này hôm nay hay không, phách lối đi nha, tiếp tục phách lối cho ta nhìn xem, còn dám giết đệ tử Quy Nguyên phái trước mặt ta, không coi ai ra gì, quả thật là ngươi chán sống rồi!"
Phạm Minh cười lạnh một tiếng, trên thân thể tán phát ra khí thế mạnh mẽ, như là một ngọn núi lớn áp bách xuống, dường như muốn đè Hạ Bình trên mặt đất, làm cho Hạ Bình quỳ ở trước mặt mình, dập đầu nhận lầm.
Người khắp bốn phía đều kinh hãi, khí thế của tu luyện giả Thần Thông cảnh làm cho người kinh hãi, tu luyện giả thông thường cũng không thể tới gần hắn một chút nào, như là khắp nơi đều bị đè sập xuống.
Ánh mắt của một đám đệ tử Quy Nguyên phái nhìn lấy Hạ Bình thật giống như nhìn lấy người chết, đắc tội Phạm Minh, đây là không thể nào còn giữ được mạng sống.
Lần này Trần Vĩ không có ngăn cản, hiện giờ đại cục đã định, tiểu tử này chắc chắn phải chết không nghi ngờ.
"Phách lối thì như thế nào, chẳng lẽ ngươi dám đến cắn ta? !"
Nghe đến mấy câu này, Hạ Bình đứng chắp tay, nhàn nhạt nhìn lấy Phạm Minh, trong ánh mắt không có nửa phần ý tứ sợ hãi.
"Đệch cmn, tiểu tử này phách lối đến không biên giới."
"Rõ ràng đã trúng độc, không có nửa phần lực lượng, biến thành tù nhân, nếu như cầu xin tha thứ có lẽ còn có thể lưu một cái mạng cờ hó, thế mà còn dám khiêu khích, là ghét bỏ mạng sống của chính mình quá dài sao? !"
"Tiểu tử này đoán chừng đã điên triệt để, biết mình chết chắc, phát tiết một chút ngay lúc trước khi chết."
"Phát tiết một chút sao? Chọc giận phạm Minh sư huynh, dù cho muốn chết, cũng chưa hẳn là chuyện đơn giản như vậy."
Ánh mắt của rất nhiều đệ tử Quy Nguyên phái nhìn lấy Hạ Bình đều vô cùng thương hại, bọn họ cũng biết Phạm Minh là một người có bản tính hung tàn cỡ nào, đắc tội Phạm Minh, tử vong có lẽ vẫn là một chuyện tương đối tốt.
"Vũ đại ca."
Bọn người Thường Hiên đều vô cùng lo lắng, bọn họ đều có thể rõ ràng cảm giác được sát ý trên người Phạm Minh, nhưng mà hiện giờ bọn hắn đều tự thân khó đảm bảo, dù xem như muốn đi lên hỗ trợ, cũng không có biện pháp gì.
"Tốt, rất tốt."
Phạm Minh giận quá mà cười: "Lão tử thích nhất chính là loại xương cứng này như ngươi, như vậy tra tấn lên mới có cảm giác khoái cảm đặc biệt, trung thực nói cho ngươi, chờ sau đó dù cho ngươi muốn chết cũng khó khăn."
Vừa dứt lời, hắn lập tức ra tay, một cái bàn tay lớn từ pháp lực lúc này tiến đến, như là bàn tay của người khổng lồ, lập tức muốn nắm lấy Hạ Bình, bóp thật mạnh cho hắn thành tàn phế.
Lúc này hắn vừa ra tay chính là xuất toàn lực, dù xem như đối mặt người trúng độc cũng là như thế, có thể nghĩ Phạm Minh hiện đang tức giận tới cỡ nàol, ngay cả trong lòng muốn làm thịt Hạ Bình mấy chục lần đều nghĩ đến.
"Giết!"
Con mắt của Hạ Bình lộ ra một tia sắc lạnh, hắn lập tức thôi động vô tận Chiến Nhận trên người mình, lúc này một thanh trường kiếm sắc bén trong nháy mắt ra hiện ở trên tay phải hắn.
"Bắn giết hắn, vô tận Chiến Nhận!"
Vừa dứt lời, trong nháy mắt thanh trường kiếm này tập tức kéo dài, tốc độ cực nhanh, như là một con rắn độc, hướng phía thân thể Phạm Minh bắn xuyên qua, ở giữa không trung tản mát ra một trận sắc lạnh.
Cái gì? !