TRUYỆN FULL

[Dịch] Thần Cấp Đại Ma Đầu

Chương 1305: Đến

"Phạm sư đệ, đừng nóng vội, ta là người như thế nào, chẳng lẽ ngươi còn không rõ ràng lắm sao? Người đắc tội Quy Nguyên phái ta, ta làm sao lại để cho đối phương sống sót, đây không phải đang xem thường ta sao?"

Trần Vĩ cười tủm tỉm nhìn lấy Phạm Minh, con mắt như là một con rắn độc, làm cho người không rét mà run.

"Chuyện gì xảy ra? Chẳng lẽ Trần Vĩ ngươi ra tay với tiểu tử kia rồi sao?" Phạm Minh cũng là giật mình, hắn cảm nhận được từ trong con mắt của Trần Vĩ lộ ra hàn ý làm hắn run rẩy.

Hắn cũng không biết đã từng thấy qua bao nhiêu lần Trần Vĩ lộ ra ánh mắt như vậy, nhưng mà mỗi một lần đều đại biểu cho máu chảy thành sông, không biết sẽ có bao nhiêu người chết ở dưới quỷ kế của hắn.

Trần Vĩ híp híp mắt: "Không có ra tay, bất quá hắn cũng khoảng cách chết không xa."

"Chẳng lẽ nói tiểu tử kia cũng trúng độc?"

Phạm Minh lập tức đã hiểu rõ ý tứ trong lời lới của Trần Vĩ, bởi vì hắn cũng tham dự kế hoạch này, biết được mưu kế tiếp theo của Trần Vĩ.

"Không sai."

Trần Vĩ gật gật đầu: "Ta tận mắt thấy hắn ăn thịt hung thú ta chuẩn bị cho hắn, hiện ở trên người hắn đã trúng kịch độc, đoán chừng ngày mai lúc này, hắn chính là một bộ xác chết."

"Đương nhiên cũng không chỉ có tên Võ Thái Đấu này, ngay cả người bên cạnh hắn, lần này đều phải chết."

Ngữ khí của hắn rất là lạnh nhạt, dường không phải đang giết người, mà là đang giết chết mấy con kiến.

"Quá tốt."

Nhất thời Phạm Minh mừng hết lớn, trên mặt lộ ra nụ cười đắc ý: "Đợi thời điểm ngày mai, lập tức có thể nhìn thấy bộ dáng tiểu tử này ngã trên mặt đất thống khổ cầu xin tha thứ, xem hắn còn thế nào phách lối được."

"Bất quá ta vẫn là khó chịu a, chẳng qua là tên Tán Tu thôi, mặt hàng giống như phế vật, làm gì hao phí tâm cơ đi đối phó hắn, trực tiếp một quyền đấm chết không phải tốt rồi sao?"

Hắn vẫn cảm thấy có chút không thoải mái.

"Ngu xuẩn."

Trần Vĩ lạnh hừ một tiếng: "Tính cách của ngươi chính là xúc động vô não như vậy, mới có thể ăn không ít thiệt thòi lớn, lấy một cái thân phận tán tu, còn dám đơn độc đến Huyết Hồn đại lục này, không có một chút bổn sự, ngươi cảm thấy có khả năng sao?"

"Thậm chí thời điểm đối mặt với những tu luyện giả Thần Thông cảnh này như chúng ta, tiểu tử này vẫn không có nửa phần lộ ra vẻ sợ hãi, ta dám khẳng định đối phương tuyệt đối có thủ đoạn có thể chống lại chúng ta."

Ngữ khí của hắn rất là nghiêm khắc.

"Một tên tu luyện giả như ý cảnh thôi, dù xem như lợi hại hơn nữa, lại có thủ đoạn gì, mà tiểu tử này có, chúng ta thì không có sao?" Phạm Minh vẫn có chút không phục.

"Khả năng có, khả năng không, đây chính là sự không chắc chắn."

Ánh mắt của Trần Vĩ lộ ra một tia sắc lạnh: "Ta mặc kệ tiểu tử này đến tột cùng có lực lượng gì chèo chống chính mình, tóm lại kế hoạch lần này ta muốn cũng chỉ có một, vạn vô nhất thất."

“Trần Vĩ Ta làm việc không biết làm chuyện không có nắm chắc, cũng sẽ không chỉ xem vận khí, có thể quả thật giết chết địch nhân, cũng không cần làm một số hành động phức tạp ngu xuẩn.”

"Cho nên, ta tạm thời nhường nhịn hắn nhất thời, chờ hắn trúng độc triệt để, không có lực phản kháng chút nào, vậy hắn chính là con kiến hôi trong bàn tay ta, sống hay chết đều ở trong một ý niệm của ta."

"Phạm Minh, ta cần phải cảnh cáo ngươi, đến ngày mai sự tình kết thúc mới thôi, đều không được có bất kỳ hành động nào, nếu không dù cho ngươi là đệ tử Quy Nguyên phái, ta cũng sẽ đưa ngươi đưa xuống hoàng tuyền."

Hắn hung hăng cảnh cáo Phạm Minh, sát khí bắn ra bốn phía, cơ bản không che giấu.

"Đúng."

Toàn thân Phạm Minh lạnh run, cảm thấy một tia hàn ý thấu xương, coi như hắn cùng Trần Vĩ là sư huynh đệ đồng môn, nhưng mà từ sâu trong nội tâm cũng rất e ngại đối phương ba phần.

Nếu như Trần Vĩ thật muốn giết chết hắn mà nói, chỉ sợ không cần tốn nhiều sức.

Hắn lập tức cúi đầu, không dám có bất kỳ ý muốn đối nghịch.

"Rất tốt, vậy thì chờ ngày mai." Trần Vĩ gật gật đầu, rất là hài lòng.

...

Một đêm vô sự.

Ngày thứ hai, bọn người Hạ Bình rời giường, sau đó xuất phát về phía mỏ Hồn Thạch, chỉ cần thời gian không bao lâu, rốt cục bọn họ đến khu vực bên ngoài mỏ Hồn Thạch.

Từ xa nhìn lại, bọn họ lập tức phát hiện binh lính đóng ở khắp bốn phía trong mỏ Hồn Thạch, số lượng rất nhiều, lít nha lít nhít, phân bố ở các ngõ ngách trong khu mỏ này.

Loáng thoáng ở trong đó, sâu sâu trong mỏ còn truyền đến khí tức của tu luyện giả Thần Thông cảnh, ẩn nấp ở một nơi bí mật gần đó, như là con hung thú to lớn khủng khiếp trong bóng tối, chờ đợi lấy địch nhân đến cửa, lại cho địch nhân một kích trí mạng.

"Không sai, nơi này chính là mỏ Hồn Thạch, ta có thể cảm giác được rõ ràng khí tức Hồn Thạch nồng đậm."

"Thật là thủ vệ sâm nghiêm a, nếu như là những người này chúng ta mà nói, chỉ sợ không đánh vào khu mỏ này được."

"Còn có tu luyện giả thần thông cảnh cũng ở nơi đây, cường công đi vào, nhất định thương vong thảm trọng."

"Đúng a, dù sao những tu luyện giả Thần Thông cảnh Thổ Dân này thật sự là thật đáng sợ, tinh thông Bí Thuật Tinh Thần, một khi thi triển đi ra, có khả năng chúng ta lập tức sẽ bị vô thanh vô tức diệt đi."