TRUYỆN FULL

[Dịch] Thần Cấp Đại Ma Đầu

Chương 1233: Một Bước Lên Trời

"Ồ !"

Hạ Bình không để ý thí sinh bốn phía nghị luận, hắn nhìn thấy một vị lão giả áo bào trắng xuất hiện ở trước mặt mình, nhất thời hắn cũng cảm giác được toàn bộ trời đất xảy ra biến hóa cực lớn, không khí bốn phía đều ngưng đọng.

Phảng phất lấy thân thể lão giả áo bào trắng làm trung tâm, khu vực xung quanh mấy vạn dặm đều hóa thành Thế Giới Lĩnh Vực đặc biệt, cùng thế giới hiện thực cách biệt, có quy tắc đặc biệt.

"Thật mạnh."

Hạ Bình rung động, người lão giả áo bào trắng này là sinh linh hắn gặp qua cường đại nhất, dường như từ bản chất sinh mệnh cũng đã hoàn toàn không giống, đối phương chỉ cần thở ra một hơi, lập tức có thể làm cho hắn hôi phi yên diệt.

"Cẩn thận, đây là Thánh Nhân."

Miêu Tiên Nhân bí mật truyền âm, nhưng mà nó cũng chỉ là nói một câu cũng không lại ngoi đầu lên, sợ liên hệ ở giữa mình cùng Hạ Bình bị vị lão giả áo bào trắng trước mắt này phát hiện.

Bởi vì đạt tới Cảnh Giới Thánh Nhân, có cảm giác ở trong tối tăm nào đó, hiểu rõ bản chất thế giới, muốn giở trò quỷ ở trước mặt Thánh Nhân, đơn giản là chuyện không có khả năng.

Thánh Nhân sao? !

Con mắt của Hạ Bình lộ ra một tia tinh quang, hắn không biết bao nhiêu lần nghe qua Miêu Tiên Nhân nói qua truyền thuyết Thánh Nhân, gần như là tối cường giả trong vũ trụ, tồn tại một tay lập tức có thể Diệt một Tinh Cầu, có thể nói là Thần Linh còn sống.

Nhưng mà hắn còn là lần đầu tiên nhìn thấy qua sống sờ sờ Thánh Nhân xuất hiện ở trước mặt mình, vậy mà hắn còn tưởng rằng khoảng cách Thánh Nhân rất xa xôi, không nghĩ tới bây giờ lại là gần trong gang tấc, cũng không tiếp tục là tồn tại cực kỳ xa xôi.

"Đạo hào của lão phu, Bắc Minh."

Lão giả áo bào trắng nhìn lấy Hạ Bình, mở miệng nói: "Tạm thời xem như Thái Thượng Trưởng Lão càn khôn giáo, ngươi có thể nguyện trở thành đại đệ tử môn hạ của ta?"

Cái gì? !

Lời này vừa nói ra, đệ tử Càn Khôn Phái ở đây đều chấn kinh, đặc biệt là đám con em quyền quý kia trước đó từng người đều bị doạ đến ngây ra như phỗng, triệt để trợn tròn mắt.

Ở bên trong sáu cái Đại Tinh Vực này, dù xem người như lại không biết rõ cũng biết Càn Khôn Phái có ba Đại Thánh Nhân, có thể nói là một dạng tồn tại có thể chi phối, cũng là chí cường giả Càn Khôn Phái.

Một người trong đó, chính là Bắc Minh Thánh Nhân.

Có thể nói ở trong Càn Khôn Phái trừ Bắc Minh Thánh Nhân ra, những người còn lại không người dám tự xưng Bắc Minh, nếu không đây chính là bốc lên phạm vào kỵ húy, hạ tràng đáng lo.

Không hề nghi ngờ, trước mắt người lão giả áo bào trắng này chính là đỉnh đỉnh đại danh Bắc Minh Thánh Nhân.

Nhưng mà Thánh Nhân mạnh mẽ như vậy thế mà trực tiếp tới, tỏ rõ ý đồ muốn tuyển nhận Hạ Bình làm đại đệ tử nhập môn, đơn giản là bọn họ đều không dám tin lời nói tưởng lỗ tai mình nghe được.

Đại đệ tử môn hạ sao? !

Còn là Đệ Tử Thánh Nhân sao? !

Nghe nói như thế, con mắt của Hạ Bình đều sáng lấp lánh lên, nếu như có thể trở thành Đệ Tử Thánh Nhân, vậy thì tương đương với tìm tới một cái núi dựa lớn bằng trời, siêu cấp bàn tay vàng siêu cấp, có thể tung hoành ở Càn Khôn Phái, đến lúc đó ai dám chọc hắn? !

Cự tuyệt đối phương, đây mới là sự tình ngu xuẩn nhất.

Miêu Tiên Nhân Trốn ở bên người Hạ Bình cũng là kinh ngạc đến ngây người, nó hoàn toàn không nghĩ tới sẽ xảy ra dạng chuyện như vầy, mới vừa vặn gia nhập Càn Khôn Phái thôi, thế mà lập tức trở thành Đệ Tử Thánh Nhân.

Tuy rằng nó đã sớm biết dựa theo tư chất Hạ Bình, trở thành Đệ Tử Thánh Nhân cũng không phải là vấn đề gì, nhưng mà nó cũng không nghĩ tới lại nhanh như vậy lập tức xảy ra loại sự tình này.

Dù sao Thánh Nhân trăm công nghìn việc, bình thường sẽ không xuất hiện ở trong môn phái, muốn trở thành Đệ Tử Thánh Nhân cần cơ duyên.

Dựa theo nó tưởng tượng, có thể trở thành đệ tử Trưởng Lão Môn Phái cũng xem như không tệ, làm sao nghĩ tới sẽ xảy ra luyện chuyện như vầy, Thánh Nhân trực tiếp buông xuống, muốn tuyển nhận Hạ Bình làm đồ đệ.

"Đệ tử nguyện ý."

Hạ Bình lập tức chắp tay nói, hành đệ tử lễ.

"Ừm, rất tốt, đi theo ta đi." Bắc Minh Thánh Nhân mỉm cười, lộ ra nụ cười khó được, như gió xuân thổi qua khe lá, dường như rất là hài lòng với trả lời của Hạ Bình.

Vèo một tiếng, hắn vung tay lên, lúc này một cỗ lực lượng nhu hòa bao trùm thân thể Hạ Bình.

Sau một giây, hai người lập tức biến mất tại nguyên chỗ, trực tiếp rời đi nơi này.

Sau này trưởng lão ở đây cũng chọn lựa mười người tư chất ưu tú, trong đó cũng bao quát Cor, tuyển nhận những người này thành đồ đệ.

Tuy nhiên so ra kém Hạ Bình đãi ngộ, nhưng là cũng coi là Thiên đại tế ngộ.

Về phần những người còn lại không có bị trưởng lão thấy vừa mắt, chỉ có thể là đợi ở tại chỗ, như là sủng vật bị ném bỏ.

Chờ sau khi toàn bộ những trưởng lão này rời đi, mấy người này mới dám bắt đầu nói chuyện.

"Không có khả năng."

Một gã con em quyền quý đều sụp đổ, đơn giản không thể tin được: "Ta thiên tư trác tuyệt, được vinh dự thiên tài trăm năm của gia tộc vừa ra, thế mà không có trưởng lão nào coi trọng ta, thu ta làm đồ đệ, ngược lại coi trọng tên nhà quê không biết từ nơi nào đến kia, nông thôn bần dân, bình dân huyết mạch đê tiện, đây là nói đùa sao."

Hắn cơ bản không cách nào chấp nhận loại chuyện như vậy.