TRUYỆN FULL

[Dịch] Thần Cấp Đại Ma Đầu

Chương 1181: Linh Khí Hạ Phẩm (2)

Nếu như trong vũ trụ, có người nhìn thấy đường đường một gã tu luyện giả Luyện Bảo cảnh thế mà cầu xin tha thứ với một gã Tử Phủ Cảnh, vậy khẳng định là không thể tin được con mắt của chính mình.

Nhưng mà vì mạng sống, Trịnh Thành đã vứt bỏ tự tôn thân là tu luyện giả Luyện Bảo cảnh của chính mình, cam tâm cầu xin tha thứ với tên Thổ Dân khủng bố này, hy vọng có thể tha một cái mạng chó cho chính mình.

Nhưng mà trong lòng của hắn cũng đang quyết tâm , chờ sau khi chuyện này kết thúc, hắn sẽ thả thấp thái độ mình, tê liệt tâm lý của tên Thổ Dân nhân loại này, làm cho tên Thổ Dân này lơ là bất cẩn.

Đến lúc đó hắn lại ra tay, một kích tất sát, cướp đoạt tới tay chiếc phi thuyền cổ quái này, khi đó là hắn có thể chiếm cứ toàn bộ lợi ích nơi này, trở thành người thống trị chính thức của mảnh đại lục Thổ Dân này.

Nhưng mà Hạ Bình lại cơ bản là không có nghe bất luận câu nói nào của tên Trịnh Thành này, trong mắt hắn, bọn cường đạo tinh hải này đã sớm phạm phải tội nghiệt không thể tha thứ, dù cho có tình báo trọng yếu thì như thế nào, đưa bọn hắn đi chết mới là quan trọng nhất.

Bùm!

Không chút do dự, Tử Lôi pháo phát xạ lần nữa, công suất gần như đạt tới mức độ lớn nhất, một đạo Năng Lượng Trụ lôi đình màu tím khủng khiếp từ trên cao rơi xuống, như thể Thần Phạt.

"Không không không! !"

Cảm nhận được đây là nguy hiểm cực lớn, tuyệt cảnh Tử Thần tới gần, Trịnh Thành không nhịn được hét rầm lên, hắn chính là tu luyện giả Luyện Bảo cảnh, cho dù ở trong vũ trụ cũng coi là một cao thủ hạng trung, có thể sống được vô cùng thoải mái.

Cho dù ở trong đỉnh đỉnh đại danh cướp Khăn Hồng, hắn cũng là cao thủ không thể bỏ qua, tương lai có tiền đồ xán lạn, còn có bó lớn tài phú cùng nữ nhân muốn đi hưởng thụ, sao có thể cứ chết không minh bạch ở trong mảnh này Thổ Dân lục địa như vậy, thử hỏi cường giả như vậy hắn làm sao cam tâm chấp nhận hiện thực như vầy? !

Nhưng mà sự thật này, không có thể thay đổi theo ý muốn, cột lôi đình màu tím bắn xuống trên đầu hắn.

Lần này, hắn cũng không chịu được nữa.

Ầm!

Sau một giây, toàn bộ thân thể Trịnh Thành đều bị bắn đến phân mảnh, lôi đình lấp lóe ở bốn phía, thân thể ở giữa không trung nổ bể ra, đã chết đến mức không thể chết thêm.

Nếu như ở trong vũ trụ, muốn chém giết tu luyện giả Luyện Bảo cảnh gần như không có khả năng.

Bởi vì dù cho tu luyện giả Luyện Bảo cảnh không đánh lại, muốn trốn vẫn có thể trốn được rất nhanh, nhưng mà ở thế giới dưới quy tắc thiên địa này áp chế, thực lực hắn mười phần cũng không thể phát huy ra một phần.

Dẫn đến tu luyện giả Luyện Bảo cảnh như Trịnh Thành này, cứ như vậy tức tưởi mà chết ở trên đại lục Thổ Dân này.

Đến tận đây, toàn bộ Hồng Cân tặc đều bị Hạ Bình diệt sát không còn, một người cũng không thừa lại.

Tích tích

Đúng vào lúc này, thanh âm hệ thống truyền tới trong đầu Hạ Bình: "Chúc mừng chủ ký sinh, đắc tội số lớn Hồng Cân tặc, lần này tổng cộng thu hoạch được ba trăm triệu điểm thù hận, hi vọng không ngừng cố gắng."

Ba trăm triệu điểm thù hận? !

Hạ Bình thiêu thiêu mi, trên thực tế thời điểm trước đó lúc chép giết đám cướp Khăn Hồng Ba Tháp đã nhận được rồi, bất quá hệ thống vì ngăn ngừa ảnh hưởng đến Hạ Bình, hiện giờ mới xuất hiện nhắc nhở.

Cho đến trước mắt, lại thêm trước đó còn lại, điểm thù hận trên người hắn tất cả có 680 triệu điểm thù hận, cách mục tiêu một tỷ điểm thù hận càng ngày càng gần.

Trên thực tế nếu như trước đó không phải hắn tốn hao điểm thù hận, đã sớm đạt tới Tổng Ngạch một tỷ cừu điểm thù hận mới đúng.

Bất quá Hạ bình cũng không có đáng tiếc, bởi vì tốn hao những điểm thù hận kia đều là rất đáng giá, dù sao Đại Lễ Bao một tỷ điểm thù hận cũng đặt ở chỗ đó, sớm một chút với muộn một chút nắm vào trong tay, đều vấn đề không lớn.

"Xem ra cần phải cảm kích bọn cướp Khăn Hồng này mới được, đã chết mà còn giúp ta kiếm được nhiều điểm thù hận như vậy." Hạ Bình thiêu thiêu mi, "Chỉ là không biết trên người bọn họ còn để lại bao nhiêu đồ tốt."

Hắn rất là chờ mong từ trên người đám cướp Khăn Hồng này tìm được thu hoạch.

Tuy rằng chiếc Chiến Hạm Vũ Trụ này bị hắn đánh nát, đã không cách nào phi hành, nhưng lại không có nổ tung triệt để.

Cái gọi là thuyền vỡ cũng còn ba cây đinh, tin tưởng ở trong chiếc chiến hạm này khẳng định có không ít đồ tốt mới đúng, cẩn thận vơ vét một trận, cũng có thể làm cho hắn đại hoạch bội thu.

Bất quá trước đó, Hạ Bình vẫn trước tiên phải vơ vét trên người của Trịnh Thành cùng Dư Bác này một chút, tuy rằng hắn không biết hai gã cướp Khăn Hồng này đến tột cùng là thân phận gì, nhưng mà đều là đại nhân vật ở trong bọn cướp khăn Hồng này, trên người không có khả năng không có để lại bảo bối đặc thù.

Vèo!

Trong nháy mắt, Hạ Bình lập tức ra tay, lập tức tìm tới thi thể hai người, toàn bộ thân thể đều lột sạch sẽ, toàn bộ đồ,vật đều bị hắn tìm ra.

Đầu tiên chính là khải giáp Hắc Giác mặc trên người Dư Bác này, hắn lập tức cũng cảm giác được bộ áo giáp này rất là bất phàm, dường như so với Vũ Trụ phòng hộ phục của chính mình cũng càng thêm xịn xò.

"Đồ tốt à, đây là một món Linh Khí Hạ Phẩm, phải gọi làm Hắc Giác khải giáp, tiểu tử ngươi xem như nhặt được bảo bối." Ánh mắt của Miêu Tiên Nhân cực kì độc ác, lập tức đã nhận ra lai lịch của món pháp bảo này.

Nó tặc lưỡi tán thưởng, không nghĩ tới Hạ Bình còn có vận khí tốt như vậy.

"Hạ Phẩm Linh Khí sao? !"

Hạ Bình chớp con mắt một cái, hắn biểu thị chính mình còn không rõ ràng lắm đẳng cấp giữa những pháp bảo này, tuy rằng cũng biết có loại phân chia Bảo Khí, Linh Khí và Thánh Khí này, nhưng mà cụ thể như thế nào, còn không có hiểu biết qua kỹ càng.