Dư Bác rất tức giận, trước đó hắn cho Ba Tháp thời gian gọi điện thoại rất lâu, nhưng mà vẫn luôn không ai kết nối, coi thường điện thoại của hắn như vậy, cơ bản chính là đang bạt tai vào mặt hắn.
Bởi vì hắn là con trai của trưởng lão băng cướp Khăn Hồng, cho nên mới có tư cách trực tiếp đến hạm đội này làm Hạm Trưởng, trên thực tế hạm đội này cũng có không ít tu luyện giả Thần Thông cảnh, cũng mạnh mẽ giống như hắn vậy.
Hắn cũng biết thật nhiều người ở trong hạm đội đối với chuyện hắn còn quá trẻ lại an vị lên vị trí hạm trưởng, vụng trộm cảm thấy bất mãn, rất là không phục, cho rằng không có cha hắn, tuyệt đối không thể ngồi lên vị trí như vậy.
Nhưng mà hắn không có nghĩ đến tên Ba Tháp này thế mà còn dám trước mặt biểu đạt ra, không tiếp nghe điện thoại hắn.
Chuyện như vậy Dư Bác không còn nhịn được nữa, nếu như tùy ý để chuyện này lan tràn xuống cấp dưới, như vậy người không phục trong hạm đội lập tức sẽ càng ngày càng nhiều, khi đó hắn còn có uy nghiêm của Hạm Trưởng sao? Sau này còn có người sẽ nghe lời hắn nói sao? !
Đang Dư Bác còn muốn răn dạy Ba Tháp một trận, hắn cũng bỗng nhiên trong lúc này nhìn thấy hình ảnh tràng cảnh bên ngoài, nhất thời phát hiện giờ phút này tình huống Ba Tháp không ổn, đang bị một gã Thổ Dân tuổi trẻ giẫm ở dưới lòng bàn chân, không thể động đậy.
Phụ cận cũng lọt vào phá hoại mãnh liệt, vô số cỗ thi thể đổ vào sâu hầm động, khắp nơi đều là tàn tay cụt chân gãy, đây không phải là thi thể của Thổ Dân, mà chính là binh lính chi hạm đội này của hắn.
"Ba Tháp, cuối cùng là xảy ra chuyện gì?"
Dư bác híp híp mắt, hắn có thể cảm giác được một chút không ổn, dường như có chuyện không giống bình thường xảy ra.
Ánh mắt của Phó Hạm Trưởng Trịnh Thành phía sau hắn cũng lộ ra vẻ rét lạnh, hắn thân kinh bách chiến, đã từng đi ra vô số lần nhiệm vụ cướp bóc, giết người như ngóe, lập tức cũng biết bọn người Ba Tháp nhất định là gặp phải phiền toái lớn.
"Thủ lĩnh!"
Ba Tháp nghe được thanh âm này, nhất thời mừng hết lớn kêu đi ra, hắn mừng rỡ như điên, coi là tìm ra cứu tinh: "Mau cứu ta, nhanh lên mau cứu ta, tên xú thổ dân này còn muốn giết ta đây."
Hắn vội vàng cầu cứu với Dư Bác.
"Im miệng!"
Sắc mặt của Dư Bác âm trầm: "Mười chiếc Chiến Hạm cỡ nhỏ đâu, binh lính bên cạnh ngươi đâu, đều đi chỗ nào, vì cái gì hiện giờ cũng chỉ còn lại có một mình ngươi?"
Hắn trăm mối vẫn không có cách giải, dựa theo bình thường mà nói, những này Thổ Dân này sớm đã bị tiêu diệt mới đúng, nhưng mà hiện tại Ba Tháp bị đánh đến gần chết, chẳng khác nào chó chết bị giẫm trên mặt đất.
Binh lính còn lại cũng rơi vào bên trong vũng máu, biến thành một đống thi thể, tình huống thật sự là quá cổ quái.
"Bị giết, toàn diện đều bị tên Thổ Dân này giết, mười chiếc Chiến Hạm cỡ nhỏ cũng bị hủy diệt, thủ lĩnh mau tới mau cứu ta à, tên Thổ Dân này cũng muốn giết ta." Ba Tháp kêu to lên, không ngừng cầu cứu với Dư Bác.
Bị giết rồi sao? !
Mười chiếc Chiến Hạm cỡ nhỏ cũng bị hủy diệt? !
Nghe được tin tức này, không chỉ có là Hạm Trưởng Dư Bác rung động, ngay cả đám cướp Khăn Hồng tinh nhuệ ở bên cạnh hắn kia cũng hoảng hết hồn, đánh chết bọn họ cũng không nghĩ tới sẽ xảy ra chuyện như vầy.
Phải biết, đây chính là mười chiếc Chiến Hạm cỡ nhỏ a, lại thêm hơn ngàn người binh lính tinh nhuệ, tuy rằng ở trong vũ trụ chỉ có thể coi là pháo hôi, nhưng mà ở cái lục địa Thổ Dân này, đó chính là tồn tại vô địch.
Thời điểm trước đó tiêu diệt Vạn Yêu Sơn và Hải Tộc, mười chiếc Chiến Hạm cỡ nhỏ hung mãnh cở nào, giết đến bọn Thổ Dân này gào khóc thảm thiết, không lưu lại manh giáp, nhưng mà mình lại không tử thương bao nhiêu, có thể nói là tính áp đảo mạnh mẽ.
Nhưng bây giờ đến tột cùng là xảy ra chuyện gì, toàn bộ Chiến Hạm cỡ nhỏ bị hủy diệt, thậm chí ngay cả hơn ngàn binh lính cũng bị tiêu diệt, vì sao lại xảy ra sự tình hoang đường như vậy.
"Ngươi chính là thủ lĩnh cướp Khăn Hồng lần này? Nhìn dạng chó hình người."
Hạ Bình thiêu thiêu mi, nhìn lấy Hình Chiếu 3d của thanh niên trẻ tuổi ở trên này: "Bất quá lại dám đến xâm lấn Vân Tiêu giới ta, các ngươi đã nghĩ kỹ chết như thế nào sao?"
Hắn đằng đằng sát khí.
"Thổ Dân à!"
Âm thanh của Dư Bác lạnh lùng cất lên: "Ngươi đừng càn rỡ, lực lượng của băng cướp khăn hồng ta không phải là những Thổ Dân này như các ngươi có thể tưởng tượng, tuy rằng ta không biết ngươi dùng thủ đoạn gì mới sát hại ta nhiều binh lính như thế."
"Nhưng mà ngươi phải biết, chính mình đang gây nên sai lầm ngất trời, đây là hành vi phạm tội phải bị tru sát cửu tộc!"
"Lập tức phóng thích bộ hạ Ba Tháp của ta, tự trói hai tay, quỳ ở trước mặt ta đầu hàng, nếu không mà nói ta sẽ để cho mảnh lục địa Thổ Dân này hóa thành một phiến đất hoang vu, không có một ngọn cỏ, thây ngang khắp đồng!"
Hắn gằng giọng uy hiếp Hạ Bình, muốn giết sạch nhân loại trên mảnh này lục địa.
"A!"
Nghe xong những lời này, Hạ Bình a một tiếng, trở tay đánh ra một chưởng, đập ở trên đầu Ba Tháp, nhất thời một cỗ lực lượng bạo phát đi ra như là núi cao đè xuống.
"Không không không! ! !"
Ba Tháp hét lên một tiếng, đồng tử tỏ ra vẻ hoảng sợ, sợ hãi, không cam lòng, cùng hối hận, hắn muốn giãy dụa, muốn chạy trốn, nhưng mà thân thể cũng bị Hạ Bình dẫm lên gắt gao, cơ bản là không thể động đậy.