Miêu Tiên Nhân trầm giọng nói: "Nếu như thực lực dưới tình huống không đủ, thậm chí Ma Linh khí sẽ còn thừa cơ hội này đảo khách thành chủ, trực tiếp khống chế chủ nhân, hết sức kinh khủng."
"Ở trong vũ trụ, Ma Linh khí cũng là vũ khí bị danh môn chính phái cấm đoán dùng, một khi sử dụng, lập tức bị liệt vào Ma Môn, sẽ bị danh môn chính phái kêu đánh kêu giết."
"Bất quá không thể phủ nhận là, uy lực của mỗi một món Ma Linh khí so với linh khí thông thường càng thêm đáng sợ, tăng thực lực lên cũng dễ dàng hơn, cho nên không ít tu luyện giả đều bí quá hoá liều."
Nó biểu thị Ma Linh khí là pháp bảo cực kỳ nguy hiểm, là một thanh kiếm hai lưỡi, không biết sử dụng mà nói, tất nhiên sẽ thương tổn đến chính mình.
Nghe nói như thế, Hạ Bình thiêu thiêu mi: "Nói cách khác, hiện tại tên Kiếm Ngư Vương này đã triệt để mất lý trí, bị Ma Linh khí đoạt xá, thao túng triệt để rồi sao?"
"Không sai."
Miêu Tiên Nhân gật gật đầu: "Cứ như vậy, nó cũng chỉ còn lại bản năng giết hại, sẽ không để ý tổn thương trên người mình, so với Kiếm Ngư Vương bình thường khủng khiếp hơn không chỉ gấp đôi, nhất định phải cẩn thận."
"Chẳng lẽ cũng không có phương pháp đối phó nó sao?" Hạ Bình dò hỏi.
Miêu Tiên Nhân vuốt vuốt ria mép, nói: "Phương pháp đương nhiên là có, dù sao đây là Ma Linh khí, khí linh đang thao túng, cho nên nhược điểm của nó chính là linh hồn, nếu như nắm giữ một pháp môn công kích linh hồn, như vậy đương nhiên là có thể nhẹ nhõm đối phó nó."
"Chuyện này ngược lại là đơn giản."
Hạ Bình gật gật đầu, trên người hắn có hai môn võ học có thể công kích linh hồn, một môn là Thiên Long Bát Âm, một môn là Thiên Đường Sử Thi, đều là Công Pháp Âm Ba cực kỳ mạnh mẽ, có thể tổn thương đến linh hồn.
Trong nháy mắt, hắn đứng tại chỗ, thi triển ra Thiên Long Bát Âm!
Ô! Cô! Bá! Mà! Hồng! A! Đâu!
Nhất thời, tám cái âm tiết Thiên Long lập tức chấn động giữa thiên địa lên, loáng thoáng trong lúc này dường như có một con Thiên Long hiện lên ở trên không, kêu lên tiếng gào thét kinh người, ẩn chứa Long Uy.
Sinh linh xung quanh mười cây số nghe được thanh âm này, đều cảm nhận được một cỗ uy áp trên linh hồn, đây không phải là sinh vật nhân gian có thể so sánh được, đó là sinh linh càng thêm chí cao vô thượng.
Một số Hải Yêu linh hồn Nhỏ yếu trực tiếp lập tức không chịu nổi cỗ Long Uy này, lập tức miệng sùi bọt mép, trực tiếp hôn mê ở trong biển.
Thậm chí ngay cả nhân loại cũng là như thế, nhân loại dưới cấp Võ Sư, toàn bộ đều bị chấn động bất tỉnh dưới đất.
Cho dù là Tông Sư cũng cảm nhận áp lực được lớn lao, như là một ngọn núi lớn buông xuống bả vai, bị ép tới phủ phục xuống dưới.
Những người khác cảm thụ như thế, đối với Kiếm Ngư Vương nằm trong phạm vi công kích mà nói, nó cảm nhận được một cỗ ba động kinh khủng, trong nháy mắt lập tức xuất hiện ở sâu trong óc.
"A!"
Kiếm Ngư Vương lập tức kêu lên một tiếng kêu thê lương thảm thiết, linh hồn dường như bị chấn động phá hủy trăm ngàn lần, nó cảm giác được linh hồn của chính mình đều bị cỗ âm ba này xé rách.
Đồng thời thanh Huyết Ma Kiếm này cũng truyền ra thanh âm thê lương, như là một con dã thú thụ thương đang gào thét.
"Quả nhiên có khí linh! Đi chết đi!"
Nhìn thấy Kiếm Ngư Vương xuất hiện sơ hở trong tích tắc, ánh mắt của Hạ Bình lộ ra một tia sắc lạnh, cơ bản là hắn sẽ không bỏ qua cơ hội này, thân hình lấp lóe, lập tức bay đến gần Kiếm Ngư Vương, chỉ có đấm ra một quyền.
Bùm!
Một quyền này đánh thật mạnh vào trên thân Kiếm Ngư Vương, lực tác động đáng sợ thấm vào lục phủ ngũ tạng nó, đồng thời hỏa diễm tinh hoa Thái Dương bắt đầu ở trong thân thể nó bốc cháy lên.
Ầm
Sau vài giây, Ma Khí bốn phương tám hướng đều bị đốt cháy đến không còn một mảnh, như là bị tịnh hóa.
Thân thể của Kiếm Ngư Vương cũng bị quyền kình lập tức chấn động thành phấn vụn, tứ phân ngũ liệt, cứ như vậy rơi xuống trên biển lớn.
Mà thanh Huyết Ma Kiếm này dường như cũng bị trọng thương, Ma Khí khắp bốn phía đều thu hồi lại, toàn bộ hấp thu đi vào bên trong Ma Kiếm, quang mang màu máu trên thanh kiếm cũng biến mất.
Ầm một tiếng, nó rơi xuống trên một khối đá ngầm, cứ như vậy dễ như trở bàn tay đâm xuyên lên một khối đá, như là đậu hũ, cho thấy mức độ sắc bén của thanh ma kiếm này.
"Đậu đen rau muống, Kiếm Ngư Vương chết!"
Không ít Tông Sư nhân loại đều nhìn thấy bộ dáng Kiếm Ngư Vương chết thảm, toàn bộ thân thể đều bị chấn động đến phân thành nhiều mảnh, dù là sinh mệnh lực của Kiếm Ngư Vương có mạnh mẽ đi nữa, cũng không có khả năng còn sống sót.
Những nhân loại khác cũng thông qua camera không người lái, thấy hình ảnh này.
"Trời ạ, Hạ Bình thật sự là quá mạnh."
"Không hổ là Vương giả trẻ tuổi nhất từ trước tới nay, phần thực lực này quá dọa người."
"Dù cho Lão Bài Vương Giả như Kiếm Ngư Vương vậy cũng bị đánh chết nhẹ nhõm, rốt cuộc hắn mạnh cỡ nào."
"Mới trẻ tuổi như vậy đã có thực lực như vầy, tương lai nhất định là vô địch Vương giả."
"Còn chờ ngươi nói, đây là chuyện mà ai cũng biết."
Vô số nhân loại đều nhìn thấy tràng diện Hạ Bình tự tay xử lý Kiếm Ngư Vương, không có sự thật nào so với như vầy càng thêm có sức thuyết phục, dù cho Hạ Bình nói mình còn không có tấn thăng Vương giả cảnh, cũng sẽ không có người lại tin.
"Moẹ nó, Gia Tộc Trưởng Lão còn để cho ta so sánh với Hạ Bình, như này thì so thế nào."
Trương Đông cũng thấy cảnh này, sắc mặt trắng bệch, hắn có tự mình hiểu lấy, tuy rằng xuất thân gia tộc Vương giả, vẫn là người thừa kế dòng chính, có được huyết mạch Vương giả, nhưng mà cũng không phải có nắm chắc tấn thăng đến Vương giả cảnh.
Chớ đừng nói chi là đánh đồng với Vương giả trẻ tuổi nhất từ trước tới nay này, ngay cả đầu ngón chân của người ta cũng không sánh nổi.
Trong lòng của hắn đành phải cầu nguyện, hi vọng chuyện xảy ra trước đó ở quán rượu, cũng không có bị Hạ Bình để ở trong lòng, nếu không mà nói khẳng định sẽ có đau khổ tặng cho hắn.
Cũng không cần làm gì nhiều, chỉ cần Hạ Bình tùy tiện ở trước mặt lão tổ tông gia tộc mình nói ra một câu, đoán chừng hắn cũng phải bị đày vào lãnh cung, dù cho mất đi thân phận người thừa kế dòng chính, cũng không phải là chuyện thể xảy ra.
"Tên bại hoại này lúc nào trưởng thành đến loại tình trạng này." Đôi mắt đẹp của Sở Dung lóe ra một tia quang mang dị dạng, đoán chừng trong những người ở đây không có ai so với nàng càng thêm cảm khái.
Bời vì thời điểm ban đầu ở Viêm Hoàng tinh cầu, tuy rằng Hạ Bình cũng bắt đầu rực rỡ hào quang, nhưng mà cũng chỉ là một học sinh phổ thông thôi, làm sao có quang mang bắn ra bốn phía như bây giờ, gần như không thể tiếp cận, như là Thiên Thần.