Nhưng mà hiện tại thế nào, Kiếm Ngư Vương cũng xuất ra thủ pháp y như vậy, lại bị đánh thành trọng thương, cũng không đỡ nổi hai quyền của Hạ Bình.
Giờ phút này, Đảo Chủ Linh Ô Đảo Ô Bách Biến có được chút thời gian nghĩ ngơi, miễn cưỡng khôi phục một chút sức lực, hắn nhìn thấy hình ảnh chiến đấu này, cũng là bị chấn động đến không nhẹ, lúc nào Vân Tiêu giới xuất hiện một gã Vương giả tuổi trẻ khủng khiếp như thế, thế mà đánh đỉnh đỉnh đại danh Kiếm Ngư Vương thành bộ đức hạnh này, không có sức lực đánh trả.
"Thiếu chủ, chúng ta còn muốn tiến hành kế hoạch anh hùng cứu mỹ này sao?" Cận vệ bên người Trương Đông chấn động đến tròng mắt cũng sắp lòi ra, miệng há lớn, thật lâu cũng không khép lại.
Cứu ông nội mày!
Trương Đông hận không thể một bạt tay tát ở trên mặt tên cận vệ này, sắc mặt xanh lét, toàn thân cũng đang run rẩy.
Đây cái chủ ý ngu ngốc gì, may mắn chưa kịp thi hành cái kế hoạch anh hùng cứu mỹ này, nếu không dựa theo thực lực của tiểu tử này, chỉ sợ đám lưu manh kia còn không có tới gần, lập tức bị đập thành tro tàn.
Nếu như bị gã Hung Thần kia biết chuyện này là chính mình làm, đoán chừng ngay cả lão tổ tông cũng cứu không nổi chính mình.
Lão Bộc Từ Lão cũng không nhịn được nuốt nước miếng, nếu như hắn thật sự đần độn đi làm tên lưu manh này, chỉ sợ cũng thật phải xin nghỉ hưu sớm.
"Ta nhớ tới, hắn là Hạ Bình, là Hạ Bình a!"
Một gã Tông Sư nhân loại bỗng nhiên kêu to lên, nhìn lấy gương mặt của Hạ Bình, nhất thời lập tức nhớ lại chuyện gì.
Sau khi hắn vừa nhắc nhở, những nhân loại khác cũng hình như mở ra chốt mở trí nhớ, trí nhớ giống như thủy triều dũng mãnh tiến ra.
"Xác thực, ta cũng nhớ rồi, hắn chính là Hạ Bình, Quán Quân thiên tài chiến gần nhất Hạ Bình!"
"Trời ạ, trước đó ta cũng từng nghe qua hắn làm ra rất nhiều sự tích kinh người, không nghĩ tới gặp mặt ở nơi này."
"Bắt cóc Thánh Nữ, Thánh Tử của Yêu Tộc, bắt chẹt Vạn Yêu Sơn, trở thành cái đinh trong mắt của Vạn Yêu Sơn, đã từng bị Yêu Vương truy sát. Nghe nói gần nhất còn ăn cướp cá mập Yêu Vương, dọn sạch nhà của người ta."
"Nghe nói hiện giờ hắn mới mười chín tuổi, cũng đã tấn thăng đến Tông Sư."
"Đánh rắm, nào chỉ là Tông Sư, lúc này chắc đã thành Vương giả đi, ngay cả Kiếm Ngư Vương cũng bị đuổi theo đánh, không phải Vương giả thì là cái gì."
"Trời ạ, mới mười chín tuổi đã thành Vương giả, chuyện như vầy các ngươi từng nghe qua sao?"
"Cho tới bây giờ chưa từng nghe qua, đây còn là lần đầu tiên, đoán chừng gã nhân loại này là Vương giả trẻ tuổi nhất trong lịch sử."
Mọi Tông Sư nhân loại đều rung động, nhớ lại qua từng chuyện từng chuyện Hạ Bình đã từng làm qua, mỗi một chuyện đều là kinh thiên động địa, đủ để rung chuyển toàn bộ bố cục trên Vân Tiêu giới.
Bọn họ cũng nghĩ đến, tiểu tử này đã từng đắc tội vô số Yêu Vương, thậm chí còn bị Yêu Vương truy sát, nhưng mà vẫn y nguyên nhảy nhót tưng bừng, không biết làm cho bao nhiêu Yêu Vương tức giận đến nổi trận lôi đình, thậm chí là hận thấu xương.
Nhưng mà bây giờ thế mà hắn cũng đã tấn thăng đến Vương giả, đè Kiếm Ngư Vương lên đánh.
"Khó trách ta cảm thấy môn võ kỳ này quen thuộc, thì ra tiểu tử này chính là đỉnh đỉnh đại danh Hạ Bình." Trương Đông cũng hồi tưởng lại, hắn từng ở trong miệng lão tổ tông vô số lần nghe qua cái tên Hạ Bình này, trưởng bối gia tộc không biết bao nhiêu lần lấy sự tích của Hạ Bình đến giáo dục chính mình, nói phải lấy Hạ Bình làm gương, nghe được hắn hận không thể đánh tên đáng ghét Hạ Bình này một trận tơi bời.
Nhưng mà hiện tại thế mà thật đúng là gặp mặt, truyền kỳ này xuất hiện ở trước mặt mình.
"Trách không được lợi hại như thế."
Trương Đông hối hận muốn xanh ruột, trước đó bởi vì Hạ Bình xuất thân Viêm Hoàng tinh cầu, lại xem thường đủ kiểu đối với tiểu tử kia, cho rằng là nhà quê, nhưng mà đảo mắt xem xét, hắn cũng không với cao nổi.
Bất kể như thế nào, hiện giờ Hạ Bình có thể có chiến lực cấp Vương giả, địa vị cao thượng, không thua gì ông tổ nhà họ Trương.
Nếu như hắn nguyện ý mà nói, lập tức có thể sáng lập ra một cái gia tộc Vương giả, có thể nói một mình hắn chính là một tộc.
Công tử bột giống như hắn vậy, con cháu gia tộc Vương giả, nhìn khắp Vân Tiêu giới thật sự là quá nhiều, chụp một cái là ra một nắm lớn, làm sao có thể vượt qua yêu nghiệt tuyệt thế như vầy.
Trước đó hắn vẫn còn giả bộ trang bức, cho rằng tiểu tử nông thôn này so ra kém chính mình, hiện giờ suy nghĩ kỹ một chút, cách nghĩ như vầy đơn giản là buồn cười tới cực điểm, bằng vào thành tựu hắn hiện tại, đoán chừng ngay cả đầu ngón chân của Hạ Bình cũng không sánh nổi.
Bởi vì khác biệt giữa Vương giả và Tông Sư thật sự là quá lớn, quả thật là khác nhau một trời một vực.
"May mắn không có ra tay."
Từ Lão cũng cảm thấy may mắn không thôi, nếu như lúc trước bọn họ thật sự ra tay mà nói, không chỉ có sẽ bị đánh gần chết, sẽ còn triệt để đắc tội một gã yêu nghiệt tuyệt thế như vầy, đoán chừng ông tổ nhà họ Trương cũng hận không thể chụp chết bọn họ.
Dù sao hiện tại mới mười chín tuổi cũng đã có chiến lực cấp Vương giả, như vậy sau này thì sao, tấn thăng đến vô địch Vương giả, đó là chuyện chắc chắn, người nào cũng sẽ không hoài nghi chuyện này.
...
"Đáng chết!"
Giờ phút này, Kiếm Ngư Vương từ trong đá vụn lồm cồm đứng dậy, sắc mặt của nó dữ tợn nhìn lấy Hạ Bình ở không trung, nắm chặt Huyết Ma Kiếm, dù cho toàn thân đều chảy ra lượng lớn máu tươi, nhưng mà vẫn không có giảm bớt Hung Sát Chi Khí trên người chút nào.
Vèo!
Hạ Bình cơ bản cũng không nói nhảm với Kiếm Ngư Vương, lấn người lên, thi triển Côn Bằng Bộ, cũng đấm một quyền hướng phía Kiếm Ngư Vương, giữa không trung lập tức xuất hiện mấy chục cái quyền ấn, ngưng tụ thành thực chất.
"A a a! ! !"
Kiếm Ngư Vương thi triển tất cả vốn liếng, không ngừng vung vẩy Huyết Ma Kiếm trong tay, kích phát ra từng đạo từng đạo Huyết Ma Kiếm khí, ý đồ muốn tan rã công kích của Hạ Bình, nhưng mà cơ bản là vô dụng.
Những quyền này ấn ẩn chứa lực lượng tinh hoa Thái Dương, bất luận năng lượng Chí Âm Chí Hàn gì, đều sẽ bị đốt cháy triệt để, như là băng tuyết, nhanh chóng hòa tan trên thế giới này.
Ầm một tiếng, những Kiếm khí Huyết Ma này nhất thời lập tức biến mất, bị đốt cháy đến cặn bã cũng không còn lại.
Mà toàn bộ thân thể của Kiếm Ngư Vương cũng trúng mấy chục quyền, quyền kình mạnh mẽ đánh vào trên thân thể, chấn động đến mấy chục cây cốt cách trên người nó đều vỡ vụn, rung động răng rắc.
Nếu như không phải là bởi vì tộc Kiếm Ngư nó thể chất mạnh mẽ, mà là nhân loại mà nói, sớm cứ thế đã mà bị đánh thành đống thịt nhão.
Lúc này, cuối cùng nó cũng từ trong điên cuồng tỉnh táo lại, biết được mình tuyệt đối không phải đối thủ của tên nhân loại trẻ tuổi này.
Tiếp tục đánh nữa, đó là một con đường chết.
"Ngừng ngừng ngừng."