TRUYỆN FULL

[Dịch] Thần Cấp Đại Ma Đầu

Chương 1125: Có Thể Che Chở Ta Hay Không

Rất nhiều các cường giả cấp bậc tông sư trên Linh Ô Đảo lập tức thấy con yêu quái kia, mỗi người đều giật mình.

"Xảy ra chuyện gì vậy? Vì cái gì Kiếm Ngư Vương đi tới nơi này?"

"Đáng chết, chẳng lẽ Kiếm Ngư Vương là muốn đến công đánh Linh Ô Đảo chúng ta sao?"

"Xong xong, ngay cả Vương giả cũng muốn ra tay, những hạm đội này như thế nào có thể đỡ nổi."

Sắc mặt của một đám Tông Sư nhân loại khó coi đến cực điểm, nếu như không có Kiếm Ngư Vương tồn tại, đối diện với đám quân đội Hải Yêu này, bọn họ còn có thể việc không đáng lo, hoàn toàn có thể đánh lui.

Thậm chí vận khí tốt mà nói, còn có thể một lần tiêu diệt sạch.

Nhưng mà Kiếm Ngư Vương đi tới nơi này thì hoàn toàn không như vậy, vẻn vẹn là một mình Kiếm Ngư Vương cũng có thể tiêu diệt toàn bộ hạm đội hải quân, cơ bản là không ngăn cản nổi.

"Xong, Kiếm Ngư Vương xuất hiện ở nơi này, Yêu Vương đến đây, xem ra là không mang thiện ý mà đến." Từ Lão biến sắc, hắn lập tức cảm thấy được tính nghiêm trọng của chuyện này.

"Phải làm sao bây giờ? Chúng ta có thể chạy đi sao?"

Sắc mặt của Trương Đông biến hóa bất định, bị dọa đến gần chết, hai chân cũng đang run rẩy, hắn chính là con cháu dòng chính của Trương gia, có tương lai tươi sáng, cũng không thể cứ như vậy vô thanh vô tức chết ở trên Linh Ô Đảo.

"Không có cách nào, bốn phương đều bị đám Hải Yêu bao vây, nếu như chúng ta dám ra ngoài mà nói, lập tức sẽ trở thành trung tâm chú ý của bọn chúng, ngược lại bị chết càng nhanh, nhất định phải ở chỗ này an tĩnh xem kỳ biến, may mắn Đảo Chủ của Linh Ô Đảo cũng là Vương giả, có lẽ có biện pháp ngăn cản được gã Kiếm Ngư Vương này." Từ Lão cắn răng, mặc dù hắn là Tông Sư, nhưng mà đối mặt Vương giả, cũng vẫn y nguyên hết sức bất lực.

Ầm

Đúng vào lúc này, sâu trong Linh Ô Đảo, một đạo khí tức đáng sợ truyền ra ngoài, xung quanh mấy trăm cây số cũng đang rung động.

Lúc này, một bóng người phóng lên tận trời, Lăng Không Hư Độ, cứ như vậy đứng ở giữa không trung, đi tới trước mặt quân đội nhân loại, giằng co cùng Kiếm Ngư Vương ở xa xa.

Đây là một vị lão giả mặc áo bào xám, chính là Ô Bách Biến Đảo Chủ của Linh Ô Đảo, tu luyện giả Tử Phủ Cảnh.

"Kiếm Ngư Vương, đến tột cùng ngươi đến hòn đảo nhân loại ta muốn làm gì, đây là ngươi dự định khai chiến với nhân tộc ta sao? Còn không mau mau rời đi." Ô Bách Biến nổi giận quát một tiếng, nhìn chằm chằm Kiếm Ngư Vương.

"Ô Bách Biến!"

Âm thanh của Kiếm Ngư Vương lạnh lùng nói: "Bổn Vương tới nơi này chỉ là vì một chuyện, truy nã hung thủ nhân loại sát hại con ta Kiếm Cửu, hiện giờ hắn đã lẩn trốn đến Linh Ô Đảo."

"Lập tức giao ra hung thủ kia, nếu không bổn Vương chắc chắn phải đồ Linh Ô Đảo, chó gà không tha!"

Thanh âm của nó như là sóng biển, một đợt cao hơn một đợt, trong nháy mắt lập tức bao trùm toàn bộ Linh Ô Đảo, gần như nhân loại trên hòn đảo này đều có thể nghe được rõ ràng.

Mà tu luyện giả Cấp Tông Sư bởi vì tương đối gần, lại càng cảm giác được Lôi Âm cuồn cuộn, phảng phất sắp chấn vỡ đầu.

Bọn họ đều khiếp sợ, vẻn vẹn một tiếng gào thét mà khủng khiếp như thế, nếu như Kiếm Ngư Vương thật sự ra tay toàn lực mà nói, đây đến tột cùng sẽ đáng sợ tới mức độ nào.

"Cái gì? Kiếm Cửu chết rồi sao? ! Còn là bị nhân loại giết chết?"

Ô Bách Biến bị kinh ngạc, hắn cũng đối với Đại Hải Tặc Kiếm Cửu nổi tiếng khắp Vô Tận Hải này cũng có nghe thấy, theo nói đối phương làm nhiều việc ác, không biết sát hại bao nhiêu nhân loại, bị liệt là cái đinh trong mắt nhân loại.

Cũng đã có rất nhiều Vương giả nhân loại muốn ra tay diệt đi Kiếm Cửu, nhưng mà bởi vì cố kỵ hiệp nghị Nhân Tộc và Hải Tộc, mới không có ra tay, cũng vì vậy mà làm cho đối phương tàn phá bừa bãi mấy chục năm.

Nhưng mà hắn không nghĩ tới thế mà hôm nay lại có người tự mình ra tay chém giết Đại Hải Tặc Kiếm Cửu, cũng khó trách Kiếm Ngư Vương lạiphẫn nộ, tức giận đến không để ý hiệp nghị, chỉ huy đại quân áp cảnh.

"Kiếm Ngư Vương, đây bất quá là lời nói của một bên ngươi thôi, con của ngươi Kiếm Cửu làm nhiều việc ác, không chỉ có là đắc tội với nhân loại, ngay cả rất nhiều Chủng Tộc trong Hải Tộc cũng đắc tội không ít."

Ô Bách Biến lập tức cảm thấy quả quyết không thể thừa nhận chuyện này, nói: "Nếu là con của ngươi bị những chủng tộc khác giết chết, lại đẩy tội lỗi lên trên đầu nhân loại ta, cái oan này chúng ta không gánh."

Hắn hoàn toàn không thừa nhận có chuyện này xảy ra, còn trốn tránh trách nhiệm đến trên đầu những Chủng Tộc khác.

"Im miệng!"

Nghe nói như thế, Kiếm Ngư Vương giận không kìm được: "Nhân chứng vật chứng đều có đủ, nhân loại các ngươi còn dám ngụy biện, bất quá đã ngươi muốn nhìn thấy chứng cứ, bổn Vương lập tức để ngươi xem chứng cứ một chút."

"Đây chính là bức họa hung thủ nhân loại sát hại con ta, còn có bức họa của tiện nữ nhân bên cạnh hắn này."

Vèo một tiếng, nó đưa tay liền lấy ra một tờ giấy trắng dài năm mét, rộng năm mét, ở trên thì ra là bức hoạ ảnh chân dung của Hạ Bình và Sở Dung, vô cùng chân thật, như là Máy chụp ảnh soi ra được.

Những thám tử ngư nhân này không chỉ là cao thủ truy tung, mà lại cũng là cao thủ vẽ vời, có thể vẽ ra hết tất cả những thứ nhìn thấy, miêu tả đi ra hết sức chân thật, lúc này mới có thể trở thành một gã thám tử ưu tú.

Giờ phút này, trên bờ biển nơi xa, vô số Tông Sư nhân loại cũng thấy cảnh này, dù cho khoảng cách rất xa, bằng vào thị lực Tông Sư, cũng nhìn thấy rõ ràng ảnh chân dung trên bức họa.

Một số Võ Giả thị lực không bằng Tông Sư, bọn họ cũng sử dụng ống nhòm, quan sát được tình huống nơi xa.

Mà Trương Đông cũng là sử dụng ống nhòm trong tay một gã Võ Sư, sau khi hắn nhìn thấy bức họa, không nhịn được kêu lên: "Cái gì? Đây, đây không phải là tiểu thư Sở Dung sao, còn có tên hỗn đản mặt trắng nhỏ kia sao?"

Hắn lập tức nhận ra Hạ Bình và Sở Dung.

Từ Lão cũng là gật gật đầu, con mắt lộ ra một tia tinh quang, cũng đồng dạng nhận ra.

"Trương huynh."

Bỗng nhiên trong lúc này một thanh âm vang lên, đồng thời một cái bàn tay lớn vỗ nhè nhẹ ở trên bờ vai của Trương Đông.

"Hạ, Hạ Bình? !"

Nhất thời, Trương Đông quay đầu, lập tức hoảng sợ kêu to một tiếng, chấn kinh nhìn người phía sau, thì ra chính là Hạ Bình và Sở Dung.

"Trương huynh, thật ra ngươi đoán không sai, người xử lý con trai của Kiếm Ngư Vương Kiếm Cửu chính là ta a, nghe nói Trương huynh chính là người thừa kế gia tộc Vương giả, không biết có thể giải quyết chuyện này hay không, có thể che chở ta hay không?"

Hạ Bình chớp mắt, bộ dáng thuần khiết nhìn lấy Trương Đông.

Che đậy bà nội mày!

Trương Đông tức giận đến kém chút đã chửi ầm lên, tên hỗn đản ngươi làm ra loại đại sự ngập trời này, Kiếm Ngư Vương cũng đã nhắm trúng theo đuổi giết, còn muốn để cho Trương gia hắn che chở, đơn giản chính là si tâm vọng tưởng.