"A!"
Ba con Tông Sư Ngư Nhân kêu lên một tiếng kêu thê lương thảm thiết, đồng tử chúng nó lộ ra một chút kinh ngạc, dường như cũng không biết chuyện gì đang xảy ra, bởi vì tốc độ kiếm khí như vầy thật sự là quá nhanh quá nhanh, vượt qua phạm vi thị lực của chúng nó.
"Chuyện này, chuyện này là như nào!"
Hải Tặc Ngư Nhân ở chung quanh đều kinh ngạc đến ngây người, bởi vì vì chúng nó nhìn thấy ba con Tông Sư Ngư Nhân còn không có tới gần Hạ Bình và Sở Dung, trong nháy mắt thân thể lập tức vỡ ra, từ đầu đến chân, làm hai nửa.
Phù phù một tiếng, sáu khối thi thể cứ như vậy rơi xuống biển.
"Chuyện này!"
Trong nháy mắt Sở Dung cũng trừng lớn đôi mắt đẹp, khó có thể tin nhìn Hạ Bình ở bên cạnh, nàng xem như đứng ở gần Hạ Bình nhất, nhưng mà cũng không thấy rõ lắm vừa rồi đến tột cùng là Hạ Bình làm động tác gì.
Vẻn vẹn trong nháy mắt, ba đại Tông Sư Ngư Nhân lập tức bị xử lý, ngay cả chạy trốn cũng không cách nào chạy thoát.
Đối với Sở Dung tấn thăng đến Võ Sư cảnh mà nói, đã không phải là gà mờ lúc trước, tu vi càng là cao thâm, thì càng có thể cảm nhận được Tông Sư khủng khiếp, đó là Cường Giả Vô Địch dưới cảnh giới Vương giả.
Dù cho một trăm gã Võ Sư cộng lại, cũng không phải đối thủ của Tông Sư.
Nhưng mà hiện giờ thế mà trong nháy mắt lập tức bị chém giết ba gã Tông Sư Ngư Nhân, có thể đoán võ lực hiện giờ của Hạ Bình.
Tuy rằng Sở Dung cũng hoặc ít hoặc nhiều nghe nói qua sự tích của Hạ Bình, biết được Hạ Bình đã sớm tấn thăng đến tông sư cảnh, thế nhưng không nghĩ tới bây giờ cũng có thể miểu sát Tông Sư Ngư Nhân.
"Xảy ra chuyện gì? !"
"Mới nháy mắt, ba gã Tông Sư lập tức chết?"
"Quá khoa trương, đến tột cùng nhân loại này làm những gì? !"
Rất nhiều Hải Tặc Ngư Nhân đều là bốn mắt nhìn nhau, chúng nó sống thời gian rất lâu, thấy qua khung cảnh chiến đấu của vô số cao thủ, nhưng mà cũng chưa từng thấy qua chuyện như vầy.
Nhân loại còn không có tới gần nơi này, ba đại Tông Sư Ngư Nhân lập tức chết, hơn nữa lại còn chết tới không minh bạch như vậy, quá oan uổng.
Làm cho chúng nó cũng lập tức hiểu ra, gã này cũng không phải nhân loại bình thường, chúng nó tính toán là gặp phải một kẻ khó chơi.
Đoàn trưởng Hải Tặc Đoàn Kiếm Cửu nhìn chằm chằm Hạ Bình: "Tên nhân loại này, đến tột cùng ngươi đùa nghịch thứ thủ đoạn cổ quái gì? Thế mà có thể giết ba Đại Tướng thủ hạ ta, lập tức mau thật sự khai ra."
"Bằng không chờ đến lúc bị ta tóm được, ngươi sẽ sống không bằng chết."
Ánh mắt nó lộ ra vẻ hung ác.
"Ồn ào!"
Hạ Bình nhìn cũng không thèm nhìn, chỉ có đấm ra một quyền, lắc một cái, một vụ nổ!
Bùm!
Một giây sau, một cái quyền ấn hỏa diễm ngưng tụ thành thực chất lập tức đánh ra ngoài, dường như có thể chấn động hư không, hải vực xung quanh năm sáu cây số đều đang rung động, nước biển bốc hơi lên.
Đồng thời hỏa diễm cuồn cuộn, đại hỏa đầy trời, nhiệt độ lập tức tăng lên mấy ngàn độ, phảng phất sắp bốc hơi triệt để nước biển phiến khu vực này đến không còn một mảnh.
"Hỏng bét!"
Đoàn trưởng Hải Tặc Đoàn Kiếm Cửu sắc mặt nhất thời trắng bệch, nó cảm nhận được cơ bản là chính mình không cách nào đỡ được một quyền này, một quyền đấm ra này, Phong Thiên Tỏa Địa, chặn toàn bộ đường lui của nó.
Nó phát giác được chính mình cũng không phải là đối kháng nhân loại, mà là đang đối kháng lực lượng của thiên địa, như là một ngọn núi lửa nguy nga từ trên cao giáng xuống, cơ bản là không cách nào địch nổi.
Hiện giờ rốt cục nó cũng biết được ba đại Tông Sư Ngư Nhân trước đó vì sao không có lực phản kháng chút nào, lực lượng như vầy há là phàm nhân có thể chống lại được? Đã bước vào phạm trù Vương giả cảnh.
Dù cho nó là tu luyện giả Tông Sư Đỉnh Phong, ở trước mặt lực lượng như vầy, chỉ yếu ớt như là trẻ sơ sinh.
"Chờ một chút, ta là con trai của Kiếm Ngư Vương, có chuyện gì từ từ nói, từ từ nói nha." Kiếm Cửu điên cuồng kêu to lên, ý đồ muốn cầu xin tha thứ, lấy ra thân phận của cha mình, hi vọng Hạ Bình có thể tha một cái mạng nhỏ của chính mình.
"Con trai của Kiếm Ngư Vương thì như thế nào, dù cho Kiếm Ngư vương tới nơi này, cũng phải chết." Hạ Bình cười lạnh một tiếng, cũng đã đến lúc này, còn muốn cầu xin tha mạng, quả thật là si tâm vọng tưởng.
Chỉ bằng những năm này nó ở trên biển mênh mông làm nhiều việc ác, không biết trảm giết bao nhiêu nhân loại, cũng đã có thể chết một vạn lần, Kiếm Ngư vương tới nơi này, cũng không cứu được nó.
Bùm!
Kiếm Cửu lập tức ngay cả kêu thảm cũng không cách nào kêu lên, lập tức cứ thế mà chịu một quyền này, như là bị Hỏa Thần đánh trúng, toàn bộ thân thể đều hóa thành ngọn lửa cực lớn, cháy hừng hực.
Sau đó lực lượng hỏa diễm bạo vỡ đi ra, mà thân thể của Kiếm Cửu cũng bị nổ thành nhiều mảnh, phân tán ở khắp nơi trên vùng biển này, máu me đầm đìa, nhuộm đỏ mảnh biển này.
"Chết rồi à? !"
Sở Dung trừng lớn đôi mắt đẹp, cũng không biết có cảm tưởng gì.
Phải biết đây chính là đoàn trưởng Hải Tặc Đoàn Hồng Khô Lâu, con trai của Kiếm Ngư Vương, Đại Hải Tặc ngang dọc Vô Tận Hải mấy chục năm, tiền thưởng đạt tới ba mươi tỷ đồng liên bang.
Chính là Đại Hải Tặc như vậy, không biết bao nhiêu người nhân loại muốn giết nó, nhưng mà hơn mười năm đi qua, nó vẫn y nguyên cực kì sinh long hoạt hổ, ngược lại muốn giết người khác, toàn bộ táng thân vài trong biển lớn.
Nhưng mà hiện giờ thế mà không có dấu hiệu nào, cứ như vậy chết ở bên trong Vô Tận Hải, quá bất khả tư nghị.
"Trời ạ, thuyền trưởng chết rồi sao? !"
"Đáng chết, tên nhân loại này đáng chết lại dám giết thuyền trưởng hay sao?"
"Đây chính là con trai của Kiếm Ngư Vương, hắn giết thuyền trưởng, đây là muốn chọc thủng trời sao?"
"Xong xong rồi, Kiếm Ngư Vương nổi giận lên, mảnh Vô Tận Hải này cũng phải long trời lỡ đất, người liên lụy tiến đến đều phải chết a."
"Tên nhân loại Hỗn đản, quả nhiên là hại chết chúng ta, lên mau, giết tên nhân loại này, báo thù rửa hận cho thuyền trưởng, cũng giảm nhẹ một chút tội lỗi chúng ta."
Rất nhiều Hải Tặc Ngư Nhân đều là kêu to lên, vô cùng khủng hoảng, chúng nó đều không cách nào tưởng tượng, nếu như Kiếm Ngư vương biết chuyện này, đến tột cùng sẽ phẫn nộ cỡ nào, đoán chừng ngay cả tâm muốn đồ diệt một hòn đảo nhân loại cũng có.
Thậm chí những thuộc hạ này như chúng nó cũng trốn không khỏi, toàn diện đều sẽ phải cùng nhau chôn cùng theo thuyền trưởng.
Vèo vèo vèo! !
Lúc này, hai ba ngàn gã Hải Tặc Ngư Nhân từ trên thuyền nhảy xuống, như là một chi quân đội, từ Đông Nam Tây Bắc bốn phương tám hướng vây quanh Hạ Bình và Sở Dung.
Chúng nó có kẻ cầm đại đao, có kẻ cầm Liêm Đao, có kẻ cầm trường thương, có kẻ cầm Cự Phủ, người nào người nấy đằng đằng sát khí, giống như cùng Hạ Bình có thù không đội trời chung vậy, cũng giết đỏ mắt.