TRUYỆN FULL

[Dịch] Thần Cấp Đại Ma Đầu

Chương 1104: Trao Đổi Bảo Vật (2)

Tuyệt đối là nhân loại này lại giở thủ đoạn gian trá, phát hiện ở trong Thánh địa kia còn có Ngũ Hành Linh Quả thành thục, cho nên mới cố ý đẩy các nàng đi, trốn ở bên trong lấy được Ngũ Hành Linh Quả, muốn nuốt một mình.

Tuy rằng nàng đoán quá trình có chút sai lầm, nhưng mà bàn về kết quả mà nói, lại là chính xác.

Thanh Loan nhìn chằm chằm Hạ Bình: "Ta cũng không chiếm tiện nghi của ngươi, tin tưởng Ngũ Hành Linh Quả ngươi cũng có được không ít, nếu không mà nói không có thể thương lượng như vầy, ta cần cũng không rất nhiều, chỉ cần phần của hai người chúng ta là đủ."

Nàng muốn vì chính mình và Thỏ Linh Lung đạt được Ngũ Hành Linh Quả, về phần những yêu quái khác nàng muốn nhúng tay vào chẳng phải nhiều.

"Ngươi cũng biết Ngũ Hành Linh Quả trân quý bao nhiêu, muốn có được nó, cần phải trả giá cũng không nhỏ, chẳng lẽ ngươi nguyện ý cầm quả Cầu Phòng Ngự Thiên Cương này trao đổi với ta sao?" Hạ Bình mỉm cười.

"Nghĩ cũng đừng nghĩ."

Thanh Loan tức giận nói ra: " Cầu Phòng Ngự Thiên Cương là Trấn Sơn Chi Bảo của các đại chủng tộc Vạn Yêu Sơn, không thể sai sót, mà đây là bảo bối của Vạn Yêu Sơn, chỉ là tạm thời cho ta mượn."

"Chờ sau khi chuyện này kết thúc, vẫn phải trả trở về."

Nàng liền biết tên hỗn đản nhân loại này nhìn chằm chằm quả Thiên Cương Phòng Ngự Cầu trên người mình này.

"Nếu đã như vậy, trên người ngươi còn có bảo bối gì? Không đủ giá trị mà nói, tuyệt đối đừng lấy ra." Hạ Bình không hứng lắm, cảm thấy trừ Cầu Phòng Ngự Thiên Cương ra, trên người Thanh Loan không có quá nhiều bảo bối.

"Trên người của ta có ba tấm Tiểu Na Di phù."

Thanh Loan nói thẳng: "Đây là phù lục Thượng Cổ Yêu Tộc lưu lại, một khi xé rách, trong nháy mắt có thể xuyên không ngàn dặm, đây là Phù lục Bảo Mệnh, có được một tấm, thì tương đương với có một cái mạng."

"Không biết có thể trao đổi không?"

Tiểu Na Di phù? !

Con mắt của Hạ Bình lấp lóe, hắn ở trong Vũ Trụ Virtual Network cũng nhận được vài tấm Tiểu Na Di phù, nhưng mà vậy chỉ có thể sử dụng trong Virtual Network, không nghĩ tới thế giới hiện thực cũng có.

Cũng khó trách Thanh Loan tự tin tràn đầy như vậy, không lo lắng tử vong ở dưới tay Vương giả, nếu có mấy tấm Tiểu Na Di phù mà nói, chỉ sợ tùy thời đều có thể đào thoát Vương giả truy sát, cơ bản là không đuổi kịp.

Phù lục như vầy, ở trong giờ phút mấu chốt, thật là pháp bảo giữ mạng.

Tròng mắt của Hạ Bình đi dạo một vòng: "Không được, tuy rằng nghe rất lợi hại, nhưng mà cũng chỉ là pháp bảo duy nhất một lần thôi, mà lại cũng chỉ có ba tấm, sử dụng hết ba lần là không còn, làm sao vượt qua Ngũ Hành Linh Quả có thể tấn thăng đến Vương giả cảnh."

"Những vật này còn chưa đủ."

Cái gì? !

Nghe nói như thế, đơn giản là Thanh Loan tức giận đến bốc khói, cái gì gọi là những vật này, pháp bảo duy nhất một lần, đây chính là Phù lục giữ mạng, bảo vật quý giá từ thượng cổ lưu truyền đến, sử dụng hết là không có.

Không biết bao nhiêu Vương giả đều hi vọng đạt được một tấm phù lục như vầy, như vậy ở trong một số hiểm địa, lập tức có thể tới lui tự nhiên, không cần phải lo lắng chôn thân ở trong địa phương nguy hiểm này.

Vậy mà tên hỗn đản này ngược lại giỏi lắm, cơ bản là không để vào trong mắt, cảm thấy còn chưa đủ.

Hiện giờ đơn giản là nàng hận không thể đạp một giày vào trên mặt của tên nhân loại hỗn đản này, quá tham lam.

Nhưng mà Hạ Bình không nguyện ý trao đổi, nàng cũng không có cách nào, ai bảo Quyền chủ động chưởng khống ở trên tay Hạ Bình, mà hiện giờ chính mình cũng cần gấp Ngũ Hành Linh Quả đến đề thăng thực lực mình.

Nghĩ lại, bỗng nhiên trong lúc này Thanh Loan chợt nhớ dường như bản thân còn có một món bảo vật thần bí, nhưng mà nàng một mực không làm rõ ràng được đến tột cùng có lợi ích gì, đặt ở trong tay như là rác rưởi, có lẽ có thể lấy ra hố tên nhân loại hỗn đản này một chút.

Vì ngăn ngừa những người khác biết mình trao đổi bảo vật với Hạ Bình, Thanh Loan và Hạ Bình tạm thời rời đi sơn cốc, tiến về một nơi bí ẩn bên ngoài mấy dặm giao lưu.

"Ngươi muốn cùng ta trao đổi bảo vật gì, thần thần bí bí?"

Hạ Bình hiếu kỳ nhìn lấy Thanh Loan, hắn cảm thấy đã dạng này đã tính trước muốn cùng mình trao đổi Ngũ Hành Linh Quả, Chắc hẳn bảo vật như vậy nhất định là hết sức trân quý.

"Chính là món đồ này."

Thanh Loan từ trên người lấy ra một khối mảnh vỡ thanh đồng, chỉ gặp khối mảnh vỡ thanh đồng này vừa xuất hiện, lập tức từ bốn phía tràn ngập khí tức cổ lão, loáng thoáng truyền ra một cỗ uy áp kinh khủng, như là một ngọn núi lớn hàng lâm xuống.

Ở trên tuyên khắc lít nha lít nhít đường vân, như xen lẫn đạo vận, dường như ẩn chứa lực lượng thần bí, phảng phất hiển hiện các loại Thần Thú kỳ quái, khí tức kinh người.

"Đây là vật gì?"

Đồng tử của Hạ Bình co vào, hắn lập tức cảm nhận được khối mảnh vỡ thanh đồng này thật không đơn giản, vô cùng thần bí, dường như ẩn chứa một cỗ sát cơ ngập trời, như là một con Hung Thú nằm ở trong đó.

Mặt trên của mảnh vỡ thanh đồng còn có một chút dòng máu màu tím, hiển hiện khói nhàn nhạt màu tím, cao quý, cổ lão, sâu không lường được, không biết là loại sinh vật thần bí nào lưu lại.

"Trời ạ, đây là Mảnh vỡ của Thánh Khí, lấy ngay, nhất định phải lấy ngay."

Miêu Tiên Nhân nhìn thấy khối mảnh vỡ thanh đồng này, lập tức kêu lên ở trong đầu Hạ Bình, hiển nhiên hết sức chấn kinh.