TRUYỆN FULL

[Dịch] Thần Cấp Đại Ma Đầu

Chương 1060: Ăn Ngon Uống Sướng (2)

"Còn hỏi ta tới nơi này làm gì, trước đó không phải là để cho đám phế vật này báo tin cho ngươi biết sao? Lập tức giao ra những người bạn thân của ta, nếu không mà nói ta ra lệnh một tiếng, san bằng 5 đại chủng tộc các ngươi, không chừa mảnh giáp."

Hạ Bình ở trên cao nhìn xuống, ngữ khí hết sức cao ngạo, dường như diệt 5 đại chủng tộc này không phải việc khó gì.

Bạn thân nào? !

Nghe được mấy câu này, sắc mặt của ba đại Lão Tông sư nhân loại lộ ra vẻ hết sức cổ quái, trong lòng tiểu tử này muốn lập tức làm thịt bọn người Ô Tuyền cũng có thể, hai bên không đội trời chung, lại làm sao có thể là bạn bè thân thiết? ! Rõ ràng cũng là mở mắt nói lời bịa đặt.

Nhưng mà bọn người ngoài hành tinh này lại không biết chuyện ẩn ở bên trong giữa Hạ Bình và bọn người Ô Tuyền, thuần túy là chúng nó bị thái độ kiêu ngạo như vậy của Hạ Bình chọc giận triệt để, trong lòng giống như núi lửa bốc cháy lên, nổi giận phừng phừng.

Tên hỗn đản này là tới nơi này cầu khẩn chúng nó trả lại tù binh, nhưng mà hiện tại chuyện gì xảy ra, một bộ ở trên cao nhìn xuống vậy, thái độ chính là hoàng đế, xem chúng nó như là thuộc hạ dưới tay mình, tùy ý sai bảo, không ai bì nổi.

Chúng nó cũng chưa thấy qua người nào phách lối ương ngạnh như vậy, có ai khẩn cầu trả lại tù binh mà làm như vầy sao? Thật coi mình là ông nội người ta.

"Giao bà nội ngươi, đám nhân loại kia là tù binh của chúng ta, ngươi nói giao ra là giao ra sao, ngươi cho rằng mình là ai? !"

"Còn dám san bằng 5 đại chủng tộc chúng ta, cmn có phải là ngươi điên ghét bỏ mạng của chính mình quá dài hay không."

"Muốn để cho chúng ta trả lại những tù binh nhân loại này cũng được, nếu như ngươi lập tức tự sát tạ tội, chúng ta lập tức trả lại cho ngươi."

"Nói không sai, không tự sát tạ tội, cũng cần để cho chúng ta trả lại những người bạn thân nhân loại của ngươi, quả thật là nằm mơ."

Một đám trưởng lão người ngoài hành tinh chửi ầm lên, sắc mặt âm trầm, người nào người nấy đều hận không thể xông đi lên hành hung Hạ Bình một trận, thậm chí còn ra tay đem Ngũ Mã Phân Thây, chặt thành thịt vụn.

Nhưng nhìn xuống rừng cây ở nơi xa, nhánh cây lắc lư, thập diện mai phục, trong lòng của chúng nó cũng có hơi hoảng sợ, ngừng chân không tiến, sợ sau lưng rừng cây hắc ám giết ra mấy ngàn tay chân, loạn đao chém chết chúng nó.

"Đây là do các người không muốn đàm phán, có phải muốn máu chảy thành sông hay không? !"Giọng điệu của Hạ Bình rất là cứng rắn, bộ dáng dường như một lời không hợp, lập tức sẽ Chỉ Huy Đại Quân, san bằng doanh địa của 5 đại chủng tộc.

"San bằng trái trứng ngươi, ngươi cho rằng bố sợ mày à, có gan thì tới, nhìn có thể giết cho chúng ta máu chảy thành sông hay không."

trưởng lão Tộc Hạn Bạt hét lớn, một bộ dáng tính khí nóng nảy.

"Ta không đến, có gan ngươi cứ đến, ba chiêu không đánh chết ngươi, coi như ta thua."

Hạ Bình khiêu khích, lấy ra kế khích tướng.

trưởng lão của Tộc Hạn Bạt hết sức tức giận a, nó cũng nghĩ sơ qua, nhưng lại bị trưởng lão chung quanh giữ chặt gắt gao, ánh mắt ra hiệu, tuyệt đối đừng trúng kế khích tướng của tên tiểu nhân gian trá này, tên hỗn đản kia nói rõ chính là ở trong rừng cây có mai phục, chỉ cần đợi đến nó đi qua chịu chết đây.

"Nhân loại, các ngươi đừng phách lối, có tin ta lập tức làm thịt toàn bộ bạn bè thân thiết của ngươi hay không, đừng quên, thế nhưng bọn họ đang ở trong tay ta, ngươi dám động một cái thử một chút."

trưởng lão của Tộc Hạn Bạt cắn răng nói, nó nói lên mình còn có tù binh nơi tay, để cho tiểu tử này sợ ném chuột vỡ bình.

"Ngươi cho rằng không có tù binh trong tay, các ngươi còn giữ được mạng hay sao? Cái doanh địa này sớm đã bị đại quân ta san bằng, cam đoan ngay cả sợi lông cũng sẽ không còn lại." Hạ Bình khinh bỉ nói, " nhớ kỹ cho ta, những người kia đều là bạn tốt nhiều năm của ta, cùng mặc một cái quần lớn lên."

"Nhất định các ngươi phải cho ăn ngon uống sướng cung cấp lấy bọn hắn, xem như đại gia mà hầu hạ, nếu như trên người bọn họ thiếu một sợi lông, ta cũng sẽ tìm các ngươi hỏi tội."

Hắn đứng chắp tay, dùng thế sai bảo, hoàn toàn xem chính mình như lão đại của những người ngoài hành tinh này.

Hỗn đản!

trưởng lão của 5 đại chủng tộc đều tức giận đến lỗ mũi bốc khói, phổi cũng kém chút tức nổ, tên nhân loại hỗn đản này thật đúng là càng tới cực điểm, càng nói thì càng xem chính mình là chuyện gì to tát.

Rõ ràng đám người đó là tù binh, chính mình còn phải cho ăn ngon uống sướng, cho cái rắm, chờ sau đó chúng nó liền trở về ngược đãi thê thảm đám tù binh nhân loại kia một chút, muốn hung ác bao nhiêu lập tức đánh hung ác bấy nhiêu, bằng không ngột ngạt lần này làm như thế nào phát tiết được đi ra.

"Được rồi, lời đáng nói ta cũng đã nói, cũng không cần nhiều lời với các ngươi."

Hạ Bình nói hơi nhiều, hơi mệt, hắn nhìn lấy trưởng lão của 5 đại chủng tộc, nói: "Tóm lại hôm nay tới là cùng chúng ta chào hỏi một tiếng, để cho các ngươi biết tốt xấu một chút, hiểu được nặng nhẹ chút, đừng tưởng rằng người nào cũng có thể giết, hậu quả này không phải là các ngươi có thể gánh chịu nổi, hiểu chưa?"