TRUYỆN FULL

[Dịch] Thần Cấp Đại Ma Đầu

Chương 1057: Dụ Rắn Ra Khỏi Hang (2)

Rõ ràng nhân loại kia cũng chỉ là Con ruồi, tiện tay là có thể lập tức chụp chết, nhưng mà chính là bởi vì tìm không thấy hành tung của đối phương, mới khiến cho tên nhân loại kia một mực nhảy nhót tưng bừng, khắp nơi gây chuyện thị phi.

"Chưa chắc là tốn công vô ích."

Tiểu Đội Trưởng của tộc Cơ Giới ánh mắt màu lam lấp lóe ánh sáng: "Đã tình cảm giữa hai bên tốt như vậy, như vậy chúng ta có thể đem những nhân loại này xem như là mồi nhử, dẫn xà xuất động."

"Tin tưởng tiểu tử kia biết đồng bọn của mình gặp phải nguy hiểm, khẳng định sẽ ra tay cứu giúp."

"Cứ như vậy, chúng ta lập tức có thể lợi dụng những nhân loại này làm mồi nhử, bố trí bẩy rập, lại hốt gọn một mẻ."

Nó nói ra mưu kế của bản thân.

"Không sai không sai, kế sách này không sai." Nghe đến mấy câu này, ánh mắt của Tiểu Đội Trưởng tộc Hạn Bạt nhất thời sáng lên, "Tên hỗn đản kia phàm là có chút lương tâm, cũng sẽ không thấy chết không cứu."

"Nhưng mà chỉ cần hắn dám xuất hiện, dám mạo hiểm ló đầu ra, khi đó chính là giờ chết của hắn, ai cũng không cứu được hắn."

Dường như nó nhìn thấy bộ dáng Hạ Bình xuất hiện ở trước mặt nó dập đầu cầu xin tha thứ, nhưng mà nó không để ý tới, lãnh khốc vô tình, ngược lại còn đè xuống đất hành hung tên nhân loại này đến chết, tùy ý nhục nhã, báo thù cho Huynh Đệ cùng Tộc chết đi.

"Không hổ là đội trưởng của tộc Cơ Giới, quả nhiên là cáo già à."

"Kế sách này, ta nghe qua cũng đã cảm thấy sợ hãi, nhân loại kia chẳng phải sẽ chết chắc?"

"Không thể nghi ngờ căn bản đây chính là dương mưu, nhân loại kia không thể không bị ép buộc đi ra."

"Chỉ cần hắn dám ra đây, dù cho lên trời xuống đất cũng không trốn thoát."

"Ha-Ha, dường như ta cũng nhìn thấy tiểu tử kia rơi vào tình huống tiến thoái lưỡng nan."

"Sau khi bắt lấy nhân loại kia, trước hết không nên giết, đánh đập một giờ hãy nói tiếp."

"Đâu chỉ thế à, nhất định phải bắt lấy hắn, kéo đến trước mặt phần mộ của Huynh Đệ cùng Tộc đã chết đi của chúng ta, đập ba ngàn cái khấu đầu, thiếu một cái cũng sẽ cắt ngang một cái chân của hắn."

Binh lính tinh nhuệ của 5 đại chủng tộc đều dương dương đắc ý, chúng nó cũng cảm thấy nhân loại Hạ Bình kia đã là cá trong chậu, cơ bản là không trốn khỏi thoát lòng bàn tay của chúng nó.

Vô dụng, kế sách này một chút tác dụng cũng không có.

Bọn người Ô tuyền đều hô to ở trong lòng mình, trước đó thế nhưng mà bọn họ thấy chết không cứu với bọn người Hạ Bình, còn đem bọn hắn xem như là bia đỡ đạn, bỏ trốn mất dạng, đã sớm kết xuống đại thù sinh tử.

Tên hỗn đản kia biết mình những người mình không may, bị yêu quái bắt lấy, cười trên nỗi đau của người khác còn không kịp, như thế nào lại bốc lên nguy hiểm tính mạng đến giải cứu bọn họ, nằm mơ cũng đừng nghĩ đến chuyện như vầy.

Nhưng mà bọn họ cũng không dám nói ra lời như vậy.

Bằng không, giá trị làm mồi dụ Hạ Bình của bọn họ cũng không còn, khi đó đoán chừng bọn họ lập tức chết chắc, sẽ bị những yêu quái này xem như là rác rưởi xử lý sạch là xong.

Ngầm thừa nhận sự thật này, ngược lại sẽ còn để mạng nhỏ của bọn hắn kéo dài lâu một chút.

Lại qua một ngày, ở trong tổng bộ doanh địa tạm thời của 5 đại chủng tộc, không ít trưởng lão của các chủng tộc đều xuất hiện ở nơi này, chúng nó đang ăn cơm trưa, tùy ý nói chuyện phiếm, liên lạc cảm tình.

"Báo cáo!"

Bỗng nhiên ở giữa, một người thám tử thở hồng hộc chạy vào.

"Chuyện gì?" trưởng lão Tộc Hạn Bạt cũng là cau mày một cái, nếu như không phải chuyện hết sức trọng yếu, gã thám tử này cũng sẽ không xông tới vô lễ như thế, lo lắng như thế.

Thám tử kia hít thở sâu một hơi, kêu to lên: "Báo cáo các vị trưởng lão, chúng ta phát hiện tung tích của nhân loại Hạ Bình kia."

Cái gì? !

Nghe nói như thế, trưởng lão của 5 đại chủng tộc ở đây đều đứng lên, gắt gao nhìn chằm chằm vào gã thám tử này: "Nói mau, nhân loại Hạ Bình kia đến tột cùng ở nơi nào? Các ngươi phát hiện ở nơi nào?"

Chúng nó nhất thời vui mừng quá đỗi, thời gian dài tìm kiếm nhân loại kia như vậy, cũng rốt cuộc tìm được tung tích của tên hỗn đản Hạ Bình kia, ít nhất nỗ lực những ngày này của chúng nó, cũng không phải là uổng công phí sức.

"ở ngay trước cửa trụ sở của chúng ta." Sắc mặt của thám tử kia cổ quái.

trưởng lão Tộc Hắc Mộc - Đô mộng nói: "Tên nhân loại kia ở ngay tại trước cửa trụ sở của chúng ta sao? Ngươi nói như vậy nghĩa là gì?"

"Chẳng lẽ tiểu tử kia biết mình tránh không khỏi, cho nên lập tức tự chui đầu vào lưới?" Ánh mắt của trưởng lão tộc Cơ Giới lấp lóe, nó cũng cảm thấy vô cùng mê hoặc đối với chuyện này.

Đối mặt với 5 đại chủng tộc bọn nó lùng bắt, tiểu tử kia không chạy trốn, tránh né thì thôi, thế mà còn dám trắng trợn xuất hiện ở trước mặt chúng nó, quả thật là muốn chết sao.

"Không có khả năng, nhân loại kia hung tàn đến muốn lấy mạng, nếu như hắn sợ hãi chúng ta thật 5 đại chủng tộc chúng ta, cũng sẽ không dám ra tay đối với Huynh Đệ cùng Tộc của chúng ta, có phải đây là hắn đang có âm mưu gì hay không?" trưởng lão Khổng Lồ Nham Thạch ồm ồm nói ra, nó cảm thấy hẳn là phải bảo trì cảnh giác, bằng không rất có thể rơi vào trong bẩy rập của tên nhân loại gian trá này.

Các trưởng lão khác cũng là không khỏi gật gật đầu.