“Nhân loại kìa, có nhân loại tới chịu chết rồi.”
“Ha ha, lại một kẻ đi tìm cái chết đấy, quả thật là người trước ngã xuống, người sau tiến lên à nha.”
“Giết hắn đê, nướng chín ăn.”
Nhìn thấy Hạ Bình xuất hiện ở nơi này, phần đông tà ma đều đã bị kinh động, mỗi người bọn chúng đều nhìn chằm chằm vào, ánh mắt nhìn Hạ Bình, thật giống như nhìn thấy con mồi vậy.
Trên người của chúng tản mát ra sát ý đáng sợ, ánh mắt tràn ngập vẻ đùa giỡn hành hạ, bởi vì lúc trước cũng có một và nhân loại và yêu quái, muốn xông ra ngoài, nhưng mà đều chết hết, trở thành đồ ăn trong bụng của bọn chúng.
“Nhân loại à!”
Một con lão đại trong đám tà ma đứng dậy, ánh mắt nó hết sức hung tàn nhìn Hạ Bình: “Ta cho ngươi hai lựa chọn, một là tự sát, như vậy ngươi có thể khỏi bị nỗi khổ da thịt, không cần bị tra tấn tàn nhẫn.”
“Thứ hai chính là dựa vào nơi hiểm yếu chống lại, chúng ta tự mình ra tay giết ngươi, khi đó ngươi sẽ bị giày vò đến sống không bằng chết.”
“Chỉ có hai lựa chọn, ngươi chọn một đi.”
Nó hết sức bá đạo, ngang ngược, cho Hạ Bình hai lựa chọn, nhưng mà mặc kệ chọn cái nào cũng là con đường chết!
Ánh mắt của những con Tà ma khác hết sức cao ngạo, đều cảm thấy việc này là chuyện đương nhiên, chúng người đông thế mạnh dựa vào tiểu tử này nhảy nhót như nào, cũng nhảy không ra khỏi lòng bàn tay của bọn nó.
“Chọn cmm, các ngươi coi chính mình là cái thớ gì, còn bày đặt cho ta hai lựa chọn, sao không chết luôn đi!” Con mắt của Hạ Bình lộ ra một tia lạnh lẽo, lập tức tựu đối với bọn này tà ma xuất thủ, căn bản không nói nhảm.
Bảo khí Nhiếp Hồn Linh!
Trong nháy mắt, hắn lấy ra món bảo khí này, cương khí trên người điên cuồng quán thâu đi vào, chỉ trong thời gian mấy hơi thở cũng kích phát ra lực lượng tầng sâu nhất của món bảo khí này.
Leng keng leng keng leng keng
Dùng món Nhiếp Hồn Linh này làm trung tâm, khu vực xung quanh vài trăm mét, lập tức bị từng đợt âm thanh kỳ dị bao phủ lại, tinh thần quỷ dị thật mạnh bao phủ phiến địa phương này.
Bọn tà ma này vội vàng không kịp chuẩn bị, thoáng chốc bị trúng chiêu.
Chúng cảm nhận được linh hồn của mình dường như đang bị một cái búa cực lớn oanh kích tàn nhẫn vào linh hồn, đánh cho chúng đầu váng mắt hoa, chỉ trong nháy mắt đã mất đi ý thức của mình.
“Đi chết!”
Tay phải của Hạ Bình cầm chặt Viêm Long thần kiếm, một kiếm cũng đã chém về phía những tà ma này.
Tứ Quý kiếm pháp thức thứ nhất —— Xuân Vũ Miên Miên (Mưa xuân triền miên)!
Viêm Long thần kiếm từ nơi này chém tới, lập tức bộc phát ra từng đạo kiếm khí, những kiếm khí này ngưng tụ thành thực chất, hóa thành mưa bụi lớn nhỏ, từ không trung rơi xuống dưới dất.
Nhưng mà những mưa bụi kiếm khí này thực sự không phải là kiếm khí bình thường, dẻo dai tới cực điểm, như là da trâu vậy, đồng thời cứng rắn vô đối, có thể cắt sắt thép.
Thậm chí những kiếm khí này ẩn chứa lực lượng của hỏa diễm, hiện ra màu đỏ thẫm, toàn bộ không khí dường như cũng bị hỏa diễm như vậy thiêu cháy lên, rung động đùng đùng không dứt, nhiệt độ tăng cao dữ dội.
Lúc này ở dưới cơn mưa thực sự không phải là mưa bình thường, mà là cơn mưa kiếm khí, cơn mưa lửa cháy.
Lập tức, vô số kiếm khí bốc cháy lên, oanh kích về phía những tà ma này mà tới.
Rầm rầm rầm!!!
Tất cả tà ma bị những kiếm khí này đánh trúng, cả người đều bị cắt thành vô số khối, đầu, hai tay, hai chân v.v…, và những bộ vị khác, đều bị nhẹ nhõm cắt rời, bay ra phía bốn phương tám hướng, máu tươi rơi vãi trên mặt đất.
Thậm chí những kiếm khí này có lực lượng hỏa diễm đáng sợ, nhiễm vào trên người những tà ma này, thật giống như gặp phải khí gas vậy, lập tức cũng đã bén lửa lên.
Cả người của những tà ma này lập tức biến thành ngọn lửa cực lớn, bốc cháy lên điên cuồng.
“Không không không!!!”
Tất cả tà ma kêu lên từng tiếng thê lương thảm thiết, chờ cho đến khi chúng khôi phục ý thức thanh tỉnh, nhưng lại phát hiện mình đã bị một kiếm của Hạ Bình chém thành mười mấy khối, không còn sức lực xoay chuyển trời đất.
Đau đớn dữ dội lan tràn toàn thân, mỗi một sợi thần kinh dường như cũng sinh ra đau đớn, nhưng mà chúng căn bản cũng không có sức lực phản kháng, chỉ có thể kêu lên liên tục thảm thiết, thống khổ.
Chỉ trong thời gian mấy hơi thở, trên trăm con tà ma đã bị chém giết không còn.
Mà con lão đại tà ma kia cũng là thê thảm nhất, nó lọt vào công kích trọng điểm của Hạ Bình, hơn mười đạo kiếm khí tập kích xuống, lập tức tháo nó thành tám khối, ngay cả kêu thảm thiết cũng không có cách nào kêu lên.
Có lẽ thời điểm nó chết đi, cũng không biết chính mình là chết như thế nào.
Viêm Long thần kiếm, Tứ Quý kiếm pháp, hơn nữa thực lực Võ sư đỉnh phong của Hạ Bình, lực lượng cương khí, những vật này trùng lặp vào nhau,
Lập tức cũng đã bộc phát ra uy thế tông sư, quét ngang tất cả kẻ địch.
“Bảo khí, đây là bảo khí, trên người nhân loại này có bảo khí.”
“Có bảo khí thì thế nào, nhân số chúng ta chiếm số đông, chồng chất lên cũng đè chết hắn.”
“Nhân loại đáng giận, cùng tiến lên, giết hắn đi.”
Tà ma ở chung quanh trừng mắt muốn nứt, mỗi người tức giận không thôi, nhìn thấy tên nhân loại này lập tức cũng đã chém giết nhiều đồng bọn của chúng như vậy, đều là lửa giận ngất trời, hận không thể cắt Hạ Bình thành vô số khối.
“Ngu xuẩn, những tà ma như các ngươi, ta không biết cũng đã giết qua bao nhiêu, còn muốn đè chết ta? Quả thật là đang nói đùa, dù cho trăm ngàn các ngươi gộp lại cũng lên dĩa!”
Hạ Bình cười lạnh một tiếng, hắn xuất ra kiếm thứ hai, dùng hết toàn lực, căn bản không có ý định nương tay, hắn muốn tốc chiến tốc thắng, rời khỏi mộ địa Thiên Yêu, đạt được Bạch Linh Tham quả, tấn chức tông sư.
Cho nên, hắn làm sao có thời gian cùng bọn tà ma này ở chỗ này ẩu tả.
Tứ Quý kiếm pháp thức thứ ba —— Thu Phong Túc Sát (Gió thu cuồng sát)!
Một thức này, chính là kiếm chiêu sát khí nhất ngưng trọng nhất trong Tứ Quý kiếm pháp, chiêu này căn bản là vì giết chóc mà tồn tại đấy, mỗi một kiếm đều ẩn chứa sát cơ trí mạng.
Một kiếm chém ra, xuanh quanh ngàn mét cũnng bao phủ sát ý khủng bố trên người Hạ Bình.
Phảng phất ở trong giờ phút này, trời thu tiến đến, Thu Phong Túc Sát, vạn vật đều tàn, lá khô tàn lụi sinh mệnh của bất kể kẻ nào trong giờ phút này đều phải tàn lụi, phảng phất Chư Thần Hoàng Hôn.
Vèo vèo vèo!!
Từng đạo kiếm khí hỏa diễm bạo phát đi ra, nhưng mà hỏa diễm như vậy nhưng lại không phải cuồng bạo, hủy diệt, mà là tản mát ra một tia ý lạnh, ý lạnh đến cực hạn, băng hàn đến thấu xương.
Thế giới hỏa diễm cũng không phải là luôn cực nóng, thiêu đốt tất cả, cũng có hỏa diễm đông lại hết tất cả, nó ẩn chứa sát ý trời thu, như là Cốt Linh Lãnh Hỏa, hỏa diễm tử vong từ sâu trong Hoàng Tuyền sinh ra đời.
Tuy đây cũng không phải là hỏa diễm tử vong chân chính, chỉ là một tia hình thức ban đầu, nhưng mà cũng đầy đủ làm cho sinh linh sợ vãi tè.
Rầm rầm rầm!!!
Tất cả tà ma phi hành ở giữa không trung, chúng thậm chí đều không có cách nào kịp phản ứng, từng sợi hỏa diễm quét ngang qua, kiếm khí như tơ, cắt đi qua phía cổ của bọn nó.
Thổi phù một tiếng, cổ xuất hiện một đạo tơ máu, toàn bộ đầu cứ như vậy mất rơi trên mặt đất, trơn nhẵn như gáy sách.
Con mắt của chúng hết sức ngạc nhiên, dường như không nghĩ tới chính mình vậy mà cứ chết rồi như vậy.
Chỉ là gió nhẹ thoáng qua một chút, chúng cũng phát hiện đầu của mình dọn nhà, ngay cả mình chết như thế nào cũng không biết.
Lập tức, chỉ trong thời gian mấy hơi thở, Hạ Bình chém ra vài kiếm, hơn một ngàn con tà ma đã bị chém giết không còn, như là sủi cảo vậy, từ giữa không trung rớt xuống, nổ vang rung động.
“Cái này nhân loại là quái vật!”
Dù là bọn tà ma này hung hãn không sợ chết, giờ phút này cũng bị hung tàn của Hạ Bình trấn áp rồi, chúng tiến lên căn bản không phải vì giết chết Hạ Bình, mà là nguyên một đám đi lên chịu chết mà thôi.
Nếu như dũng mãnh có thể giết địch, chúng đương nhiên không e ngại, vấn đề là dũng mãnh cũng chỉ là đi chịu chết, xếp hàng xử bắn, chúng cũng bắt đầu do dự, làm như vậy không biết có tác dụng gì không.
“Cơ hội tốt!”
Hạ Bình lập tức nhìn thấy bọn tà ma trước mắt này bị chấn nhiếp rồi, ở giữa cũng bị mở ra một khoảng trống, hắn lập tức hành động, thi triển Côn Bằng bộ, hướng phía chỗ này liền xông ra ngoài.