“Võ Vô Địch, thề không đội trời chung với ngươi, làm ra loại chuyện nhân thần cộng phẫn này, lão tổ thái cổ di chủng chúng ta cũng sẽ không bỏ qua ngươi.”
Từng con thái cổ di chủng bị sợ mất mật, ngoài mạnh trong yếu.
Nhân số của chúng nó rất ít, lần này mới đến hai ba mươi con, lập tức cũng bị dọa đến tán loạn, chạy trốn về phía bốn phương tám hướng, sợ mình bị Hạ Bình bắt sống, cũng không còn cách nào trốn thoát.
Người chung quanh đều bị trợn mắt hốc mồm, đám thái cổ di chủng kia vừa rồi phách lối tới cỡ nào, vừa xuất hiện cũng đã chỉ điểm giang sơn, nói muốn chém giết Võ Vô Địch, dương danh lập vạn, không nghĩ tới bây giờ lại đang chạy trốn như là chó nhà có tang vậy.
Chỉ có thể nói tên Võ Vô Địch này quá mức dũng mãnh, cơ bản không giống như là nhân loại.