“Không thể nghi ngờ, trên người của tiểu tử này có bí mật lớn, khí vận như rồng, kỳ ngộ liên tục, mới có thể tấn thăng nhanh như vậy.” Ánh mắt của Mã Quốc Vệ lộ ra một tia sắc lạnh, “Nếu như hắn không phải đệ tử của Bắc Minh Thánh Nhân, sau lưng có người làm chỗ dựa, ta còn thực sự muốn bắt hắn lại, nghiên cứu một trận, xem thử trên người hắn có bảo vật gì.”
“Vẫn không nên hành động thiếu suy nghĩ, lửa giận của Thánh Nhân cũng không phải dễ tiếp nhận như vậy, chúng ta có thể ức hiếp đối phương một chút, đó là Thánh Nhân cho rằng đây là rèn luyện cho đệ tử, sẽ không tùy tiện nhúng tay, nhưng mà nếu như thống hạ sát thủ, thì đó chính là một chuyện khác, Thánh Nhân muốn chụp chết chúng ta, cũng chỉ là chuyện một dể như trở bàn tay, nấp ở chỗ nào cũng vô dụng.”
Mã Sinh Bình kiêng kị nói.
“Ta nói cách khác mà thôi, thật sự ra tay, ta cũng không có to gan như vậy, cũng không cần thiết.” Mã Quốc Vệ khoát khoát tay, “Bất quá có lẽ tiểu tử kia cũng bởi như thế, sau khi tấn thăng đến Quy Chân cảnh cũng bắt đầu không coi ai ra gì, cho là mình có thể khiêu chiến vượt cấp, có thể chiến thắng những trưởng lão lâu năm này như chúng ta, rất cuồng vọng.”
“Có lẽ hắn đã quen khiêu chiến vượt cấp, cuồng vọng cũng đã quen thuộc, có thể lấy Kim Đan chiến thắng Quy Chân, nhưng mà pháp tướng hoàn toàn khác với Quy Chân cảnh, chênh lệch cũng không phải gấp mười lần, mà chính là gấp trăm lần trở lên, càng đến cảnh giới sau này, chênh lệch càng lớn, không thể tính như cảnh giới bản đầu nữa, dù xem như yêu nghiệt đến cảnh giới sau này, cũng đừng hòng khiêu chiến vượt cấp.” Mã Sinh Bình cười lạnh một tiếng.