Nghe nói như thế, Hùng Bá lại càng cảm động đến rơi nước mắt, vô cùng cảm động: “Huynh đệ, thật sự là không nghĩ tới ở trong lúc Hùng Bá ta rơi vào cảnh nguy ngập, thế mà còn có cơ hội nhận biết nhân loại tốt giống như ngươi vậy, thật sự là có phúc ba đời.”
“Hùng huynh, khách khí cái gì, đi khắp năm châu bốn biển đều là huynh đệ.”
Hạ Bình khoát khoát tay, nói: “Đúng, Hùng Tộc các ngươi không phải thường xuyên thành quần kết đội cùng nhau hành động sao? Vì cái gì hiện giờ lại lẻ loi một mình, chẳng lẽ không biết bí cảnh Long Mộc rất nguy hiểm?”
“Ai(thở dài), huynh đệ, đừng đề cập.”
Hùng Bá nghiến răng nghiến lợi: “Tin tưởng ngươi cũng nhìn thấy tình huống hiện giờ của ta, bởi vì một chuyện ngoài ý muốn, kết quả lông tóc trên người của ta đều bị người ta cạo sạch, dẫn đến hình tượng của ta ở trong Hùng Tộc giảm mạnh.