TRUYỆN FULL

[Dịch] Thần Cấp Đại Ma Đầu

Chương 1989: Xoa Xoa

Vẻ mặt Hạ Bình không lộ ra biểu tình, tiến lên xoa xoa một đôi lỗ tai thỏ của nàng, rất là mềm mại.

“A!”

Thiếu nữ Tộc Thỏ hét lên một tiếng, mặt đỏ tới mang tai, gần như khuôn mặt trắng nõn đều bị đun sôi, đối với tai của tộc thỏ mà nói, lỗ tai không thể nghi ngờ là nơi mẫn cảm nhất.

“Người xấu, buông ra tai thỏ muội muội.” Một vị Thiên Sứ Tộc thiếu nữ nhảy ra, tức giận trừng mắt Hạ Bình.

Hạ Bình sờ sờ cằm, nhìn thiếu nữ Tộc Thiên Sứ từ trên xuống dưới: “Ngươi chính là Tộc Thiên Sứ sao? Thật kỳ quái, đây là cánh chân thật sao? SSờ tới sờ lui lớp lông vũ cảm giác không tệ.”

Hắn đưa tay sờ sờ hai cánh sau lưng nàng, cảm giác rất là mềm mại, mà lại ẩn chứa Lực Lượng Thần Thánh, từ năng lượng ngưng tụ thành, tản mát ra dao động kỳ lạ, để cho người ta rất là an tâm.

Truyền thuyết người Tộc Thiên Sứ, trên thân thể của mỗi người đều ẩn chứa lực Quang Huy Thần Thánh, có thể chữa trị lòng người, hiện giờ xem ra là thật.

Mà lại các nàng còn hết sức ưa thích xuất hiện ở các các tinh cầu sinh có sinh mạng còn ban sơ lập ra dị tượng hiện ra Thần Tích, bởi vậy truyền thuyết các nàng cũng lưu truyền ở trên các Đại Tinh Cầu, bị người ta tưởng lầm là chủng tộc Thần Minh.

Bất quá dứt bỏ chuyện có truyền đạo hay không, bản thân Tộc Thiên Sứ cũng là chủng tộc vô cùng mạnh mẽ, chiếm cứ địa vị trọng yếu ở Tây Vũ trụ, cùng với Tộc Ác Ma, tộc Kim Cương, Tộc Tu La các loại các loại chủng tộc có địa vị ngang nhau.

“A a a, ngươi, ngươi đồ vô lễ này.”

Thiếu nữ Tộc Thiên Sứ vỗ cánh phạch một cái, trong nháy mắt khuôn mặt lập tức bắt đầu nóng lên, giống như quả táo chín mọng vậy, cánh sau lưng rung động, lập tức cũng nhảy cách xa xa khỏi người Hạ Bình, thật giống như nhìn lấy một tên ác ma siêu cấp vậy.

Cánh của tộc thiên sứ các nàng vô cùng thần thánh, làm sao lại có thể bị người ta tuỳ tiện chạm đến, đây không thể nghi ngờ là đang chạm vào bộ phận trọng yếu nhất của chính mình, cùng sờ vào titi không có gì khác biệt.

“Đừng khi dễ thiên sứ tỷ tỷ.”

Đúng vào lúc này, một thiếu nữ mười một mười hai tuổi tức giận chạy tới, đại khái cao khoảng 1m5, nàng lập tức đá một cước vào trên người Hạ Bình, ý đồ muốn ngăn cản hắn.

Nhưng mà sức lực nàng thật sự là quá nhỏ, đối với Hạ Bình mà nói, như là con muỗi đốt, không cách nào rung chuyển một chút nào, ngược lại chấn động đến nàng ngã trên mặt đất, lộ ra mặt mày chật vật.

“A? Lại là đầu trọc? Chẳng lẽ ngươi là tộc La Hán hay sao? Nghe nói nam tộc La Hán gần như đều là con lừa trọc, nữ cũng là Ni Cô, đều là không có tóc dài, không nghĩ tới là thật?”

Hạ Bình hiếu kỳ nhìn vào thiếu nữ đầu trọc đáng yêu này, hắn đưa tay sờ sờ cái đầu nhỏ của nàng, cảm thấy rất có xúc nhận, đây là lần thứ nhất hắn nhìn thấy thiếu nữ đầu trọc.

“Ngươi, ngươi đang làm gì vậy? !”

Khuôn mặt trắng nõn của thiếu nữ tộc La Hán lập tức đỏ lên, nàng thẹn thùng tới cực điểm, cho tới bây giờ không ai sờ qua đầu mình như vậy, nàng giương nanh múa vuốt, ý đồ muốn phản kháng.

Nhưng mà một bàn tay của Hạ Bình đè lên cái đầu nhỏ của nàng, bằng vào hai cánh tay nhỏ chân nhỏ của nàng, chỉ có thể là múa loạn giữa không trung, nhưng mà không cách nào với tới trên người của Hạ Bình.

Loại tình huống này, càng làm cho nàng tức giận muốn chết.

Hạ Bình tiếp tục nghiên cứu một chút bọn thiếu nữ nô lệ này, dường như chính là các đại chủng tộc đến từ Tây Vũ trụ, trân quý cũng có rất nhiều, nhưng mà rất nhanh hắn cũng mất đi hứng thú.

“Thanh Ngưu, chuyện còn lại cứ giao cho ngươi, dạy bảo các nàng một chút.” Hạ Bình phất phất tay.

Vèo!

Lúc này, thân ảnh Thanh Ngưu xuất hiện ở trước mặt Hạ Bình, cung kính nói: “Vâng thưa chủ nhân, cứ việc giao cho ta đi.”

Nó cũng cảm thấy rất hài lòng vì Hạ Bình bắt một số nô lệ trở về, dù sao hiện giờ không gian trong Sơn Hà Châu mở rộng không ngừng, tuy rằng nó là khí linh của Sơn Hà Châu, một số chuyện nó cũng lực bất tòng tâm.

Trên thực tế dù cho thời điểm sơn hà Thánh Nhân còn sống, không gian Sơn Hà Châu cũng sẽ xuất hiện rất nhiều tôi tớ trung thành hỗ trợ quản lý linh dược, các loại Linh Cốc trên thế giới này.

“Các ngươi đi theo ta, sau này nơi này chính là khu vực nơi ở của các ngươi.”

Thanh Ngưu nói ra đối với năm mươi cái thiếu nữ nô lệ, sau đó nó lập tức dẫn đi một đám người.

Nhìn thấy đám người này rời đi tầm mắt của chính mình, Hạ Bình cũng không còn quan tâm, hắn chuyển hướng nhìn phía xa, thiếu nữ Tham Mộng Lộ tộc Thao Thiết đang không ngừng lăn lộn ở trong đồng ruộng gạo thơm thủy tinh.

Chỉ thấy nàng phát ra tiếng gọi vang lên ô ô đầy hạnh phúc thỏa mãn, giống như bé heo.

“Trời ạ, đây không phải gạo thơm thủy tinh sao? Tại sao có thể có nhiều như vậy, nơi này sinh trưởng thật nhiều đồ ăn. Thiên Đường a, đây tuyệt đối chính là Thiên Đường trong truyền thuyết.”