Ầm
Ngày thứ hai, trong lúc bọn người Cổ Bác đang nhìn chăm chú, Hạ Bình khống chế Chúng Tinh Hào, trực tiếp phá vỡ không gian, rời đi thế giới bí cảnh này, lưu lại vô số người sợ hãi thán phục.
Mà theo Hạ Bình rời đi, Vô Tướng Quỷ Vương, Phá Sát Ma Vương, Độc Công Ma Vương và Dương Giác Ma Vương chết, cũng nhanh chóng truyền bá ra ngoài, bị vô số nhân loại biết được, gây nên rung chuyển cực lớn.
Cho dù ở thế giới xa xôi tận cùng, cũng có người nghe được trên thế giới này có một tòa Thánh Thành của nhân tộc, cương vực ba mươi vạn cây số, Yêu Ma và Minh Quỷ không thể nào tới, chính là Nhạc Viên chốn nhân gian, Thánh Thổ duy nhất.
Sinh hoạt ở nơi này, không cần lo lắng Minh Quỷ, không cần lo lắng Yêu Ma, không cần lo lắng lương thực.
Khẩu hiệu như vậy, lời đồn như vậy, làm cho danh tiếng của Thanh Dương Thành đại chấn.
Rất nhiều rất nhiều nhân loại đều là mộ danh đến đây, mang nhà mang người, một số thành trì nhân loại bị Minh Quỷ và Yêu Ma đã quấy phá, thậm chí toàn bộ thành trì đều chuyển chở tới đây.
Thời gian không có bao lâu, nhân khẩu trong Thanh Dương Thành lập tức gia tăng theo cấp số nhân, thay đổi đến vô cùng phồn hoa.
Trong đó cũng có mấy lần Minh Quỷ và Yêu Ma cấp bậc Quỷ Vương đã từng muốn tấn công toà thành trì nhân loại này, nhưng mà đều toàn bộ bị trấn sát, thi thể cũng bị treo ở trên cửa thành, giết gà giật mình khỉ.
Điều này cũng làm cho danh khí Thanh Dương Thành càng lớn, thực sự trở thành Thánh Thành Nhân Tộc.
. . .
Bùm!
Chúng Tinh Hào xuyên toa không gian, rời đi nơi thế giới bí cảnh này.
Bất quá vị trí không gian nơi thế giới bí cảnh này sớm đã bị Chúng Tinh Hào ghi chép vào trong nhật ký, cho nên Hạ Bình cũng không lo lắng lần sau không cách nào tìm ra thế giới bí cảnh nơi này.
“Miêu Tiên Nhân, nơi này là nơi nào vậy?”
Hạ Bình nhìn chung quanh một chút, khắp nơi đều là tinh cầu mênh mông, tinh không rộng lớn, lại là phân biệt không ra nơi này là nơi nào.
“Ừm, vẫn là còn ở trong nam trong vũ trụ, bất quá đã rời xa phạm vi thống trị của Vạn Độc Môn.” Miêu Tiên Nhân tra xem Tinh Không Đồ một chút, tìm ra vị trí địa lý chính mình hiện tại.
“Được rồi a, hiện giờ cũng phải về Càn Khôn Phái.”
Hạ Bình gật gật đầu, hắn cũng mặc kệ chuyện phi hành như thế nào, giao cho Miêu Tiên Nhân cũng đã đủ.
Sau khi trôi qua mười mấy ngày, cuối cùng hắn cũng trở về Càn Khôn Tinh, phi thuyền cũng đáp xuống trên đỉnh Viêm Hoàng.
“Ừm? !”
Giờ phút này trên đỉnh Bắc Minh, Bắc Minh Thánh Nhân bỗng nhiên mở to mắt, cảm giác được khí tức trên người của Hạ Bình, lộ ra vẻ ngoài ý muốn: “Mới mấy tháng không thấy, thế mà lại tấn thăng đến Kim Đan Cảnh, mà lại cũng không phải là cố gắng cưỡng ép đột phá, hao phí tiềm lực, mà chính là đột phá tự nhiên mà thành, căn cơ vô cùng vững chắc, đến tột cùng là thu hoạch được kỳ ngộ gì.”
Hắn cũng rất là kinh ngạc, bình thường mà nói người tu luyện Chân Hỏa cảnh muốn tấn thăng Kim Đan Cảnh, hao phí mấy trăm năm, thậm chí hơn ngàn năm đều là chuyện hết sức bình thường, thiên tài cũng là như thế.
Nhưng mà hiện giờ Hạ Bình đột phá lên lại đơn giản như là uống nước vậy, hắn cũng cảm thấy vô cùng kinh ngạc.
Bất quá cũng chỉ là như vậy mà thôi, tuy rằng tốc độ tu luyện khá nhanh, nhưng là ở trong Vũ Trụ rộng lớn, xảy ra chuyện gì cũng không kỳ quái, thân là Thánh Nhân hắn gặp qua quá nhiều nhiều chuyện tương tự như vậy.
“Đã tấn thăng đến Kim Đan Cảnh, như vậy thì có thực lực có thể gia nhập Cấp Quản Lý môn phái, có thể cắt cử nhiệm vụ.” Bắc Minh Thánh Nhân ngẫm nghĩ một lát, hắn lập tức truyền âm thần thức, thông báo cho trưởng lão Càn Khôn Phái.
Sau khi làm xong những chuyện này, hắn nhắm mắt lại, tiếp tục tham ngộ.
Đối với thánh nhân mà nói, một lần tu luyện cũng có thể dài đến Vạn Niên, tự nhiên ở trong lúc này bỗng nhiên bừng tỉnh, cũng chỉ là chợp mắt a.
. . .
Trôi qua vài ngày, một buổi sáng ở Viêm Hoàng phong.
Hạ Bình tỉnh lại từ trong tu luyện, trở lại trong Càn Khôn Phái, hắn cũng củng cố tu vi tăng vọt của chính mình, hấp thu nguyên khí thiên địa, pháp lực cũng mạnh lên một chút, càng ngày càng tiếp cận Kim Đan Cảnh sơ kỳ đỉnh phong.
Nhưng mlà muốn đột phá một cảnh giới nhỏ ở Kim Đan Cảnh, khó hơn Chân Hỏa cảnh không biết bao nhiêu lần, vẻn vẹn là năng lượng Kim Đan cần thôn phệ, cũng không phải là tu luyện giả Chân Hỏa cảnh có thể so sánh nổi.
Nếu như không có ngoại lực phụ trợ mà nói, chỉ sợ cần thời tu luyện gian hơn ngàn năm, mới có cơ hội từ Kim Đan Cảnh sơ kỳ đột phá đến Kim Đan Cảnh trung kỳ, đây cũng chỉ là có cơ hội.
Nếu là cơ duyên không tới mà nói, chỉ sợ cũng sẽ kẹt chết ở trong Kim Đan Cảnh sơ kỳ.
Tích tích
Đúng vào lúc này, bộ đàm trên người của Hạ Bình vang lên, hắn mở ra xem, rõ ràng là trưởng lão Ngư Tú Quân đánh tới, đối phương là trưởng lão Càn Khôn Phái, địa vị cao thượng.
Hắn lập tức cũng lập tức nhận cuộc gọi, hình chiếu 3d, sau đó thấy hình ảnh của Ngư Tú Quân lập tức xuất hiện ở trước mặt Hạ Bình.
“Hạ Bình, ngươi tấn thăng đến Kim Đan Cảnh rồi sao?”
Ngư Tu Quân nhìn thẳng vào Hạ Bình.
“Đúng a, bất quá Ngư trưởng lão làm sao ngươi lại biết?” Hạ Bình chớp con mắt một cái, hắn nhớ được bản thân trở lại Càn Khôn Phái, lập tức cũng trở về Viêm Hoàng phong, hẳn là không người biết tiến triển tu vi của mình mới đúng.
“Là Bắc Minh Thánh Nhân nói cho ta biết.”
Ngư Tú Quân có hơi khó có thể tin: “Lúc đầu ta còn tưởng rằng đang nói đùa, không nghĩ tới đây là thật, ngươi mới gia nhập Càn Khôn Phái thời gian hơn hai năm một chút đi, thế mà lại từ Tử Phủ Cảnh tấn thăng đến Kim Đan Cảnh, tốc độ tiến bộ thật sự là quá nhanh, chẳng lẽ thiên tài chính là không giảng đạo lý như vậy sao?”
Nói thật, cho dù hắn thấy qua vô số thiên tài, bản thân chính mình cũng là thiên tài, nhưng mà hắn cảm thấy ghen ghét đối với tốc độ tu luyện như Hạ Bình vậy, tình huống đột phá như đơn giản giống như uống nước.
“Tuy rằng ta muốn khiêm tốn, nhưng nhìn đến mặc kệ ta ẩn tàng làm sao, dường như cũng không giấu diếm được chuyện này. Ngươi nói đúng, ta chính là thiên tài.” Hạ Bình dửng dưng nói ra.
Khóe miệng của Ngư Tu Quân co quắp giật giật một cái, không biết làm sao, hắn muốn đánh tên gia hỏa này một quyền.
Nhưng mà hắn vẫn phải nhịn xúc động ở trong lòng của chính mình xuống, trực tiếp đi thẳng vào vấn đề, nói ra nguyên nhân bản thân tìm Hạ Bình, nói: “Lần này ta tới tìm ngươi, là vì một chuyện.”